Người áo đen nhìn chăm chằm chủ nhân Bút Đại Đạo: “Người này chắc chắn không phải là một kẻ báng bổ bình thường, một mình ta e là không thể đánh lại ông ta, ta cần ngươi phối hợp đánh ông ta, lâu nhất là mười lăm phút nữa người của ta sẽ đến đây...”
Nghe thế, Diệp Quân lập tức gật đầu: “Được, ta đồng ý lấy công chuộc tội”.
“Ha ha!”
Chủ nhân Bút Đại Đạo bật cười: “Ngươi thật ngu ngốc, ngươi có biết người trước mặt này là ai không? Hắn đang tu luyện Đạo Trật Tự, nếu hôm nay ngươi không đánh cho hắn đầu hàng nhận thua thì sau này hản sẽ lật đổ ý chí Thần Minh của ngươi, ngươi thế mà lại muốn hợp tác với hắn...”
Người áo đen bình tĩnh nói: “Ta biết ông đang nghĩ gì, ông muốn giải quyết hắn trước, sau đó mới rảnh tay đối phó với ta... Nếu ta đoán không lầm thì ngươi đang nóng lòng muốn giải quyết hắn là vì sự tồn tại của hắn hạn chế cái gì đó của ông, đúng chứ?”
Chủ nhân Bút Đại Đạo híp mắt lại. Người áo đen nói: “Hắn đúng là kẻ báng bổ, nhưng đến bây giờ hắn vẫn còn có thể cứu, Thần Minh có đức tính tốt, chỉ cần hẳn hoàn toàn tỉnh ngộ, tại sao Chúng Thần Điện ta không thể cho hắn một cơ hội để thay đổi chứ?”
Chủ nhân Bút Đại Đạo im lặng một hồi, Vậy ta cũng đầu hàng, được không?”
Người áo đen nói: “Không được”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo khó hiểu: “Tại sao?”
Người áo đen nhìn ông ta chằm chằm: “Vì những gì ông làm khiến ta cảm thấy khó chịu, thế nên ta đại diện cho ý chí Thần Minh không chấp nhận cho ông đầu hàng”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo: “...”
Diệp Quân: “...”
Người áo đen quay đầu lại nhìn Diệp Quân: “Ngươi giữ ông ta lại giúp ta, ta giải quyết đám phản bội bên cạnh ông ta trước”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Những vị thần phản bội đó đều bị chủ nhân Bút Đại Đạo dụ dỗ lầm đường, như thế thì sao? Đại nhân, ngài thấy thế này có được không, chỉ cần họ tự tay giết chết chủ nhân Bút Đại Đạo, chúng ta sẽ cho họ một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm...”
Nghe thế, người áo đen cảm thấy đây là một ý kiến hay, có thể khiến đối phương chó cắn chó, lập tức gật đầu nói: “Ta thấy được đấy”.
Diệp Quân nhìn các vị Thần bên cạnh chủ nhân Bút Đại Đạo: “Các vị, những gì các ngươi tin tưởng chính là ý chí Thần Minh, mà vị đại nhân bên cạnh là ai? Hắn là người của Chúng Thần Điện, đại diện cho ý chí Thần Minh, nếu các ngươi đối đầu với hắn sẽ bị coi phản bội tín ngưỡng của mình... Các ngươi có chắc. chắn muốn làm thế không?”
Sắc mặt Chúng Thần đều hơi khó coi.
Nếu là trước đây, họ chắc chắn sẽ không tin, nhưng sau khi trải qua “tịnh hỏa” bí ẩn vừa rồi, họ đã tin thật rồi.
Bây giờ có hai con đường ở trước mặt họ, một là đi theo ý chí Thần Minh, giết chết chủ nhân Bút Đại Đạo; hai là tiếp tục đi theo chủ nhân Bút Đại Đạo...
Không cần nghĩ cũng biết nên chọn cái nào.
Rất nhiều Thần quay đầu nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo, ánh mắt trở nên bất thiện.
Ngôn Vương lại bật cười: “Đạo huynh, ta ủng hộ ngươi, ai muốn đi theo ta thì đứng sang đây, không muốn thì đi sang kia, ta không trách hắn”.
Mấy “Thần” bên cạnh ông ta đều đứng về phía Ngôn Vương, không một ai thay đổi.
Hạo Thần cũng đi đến bên cạnh chủ nhân Bút Đại Đạo.
Thấy thế, sắc mặt người áo đen sầm xuống: “To gan”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng bật cười: “Ý chí Thần Minh? Diệp Quân, cậu thực sự nghĩ cậu có thể giết ta bằng cách dựa vào Chúng Thần Điện sao? Cậu nghĩ quá đơn giản rồi”.
Vừa dứt lời, thân xác ông ta bị thiêu đốt.
Thấy thế, mí mắt Diệp Quân khẽ giật, người này chó cùng rứt giậu, muốn liều mạng rồi.
Chỉ thấy chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng xòe tay ra, một đạo ấn bỗng bay lên trời lao thẳng vào bầu trời.
Đúng lúc Diệp Quân cảm thấy khó hiểu, chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Nếu ngươi chịu giúp ta, chủ nhân Bút Đại Đạo ta đây nợ hắn một ân tình...”
Lặng thinh một hồi.
Ẩm!
Tinh hà vũ trụ chấn động, sau đó từng khí tức đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ tận sâu vũ trụ, khí tức thấp nhất đều đã vượt qua cường giả Thần Cảnh.
Cùng lúc đó, một người đàn ông trung niên xuyên không trung xuất hiện, mặc áo trắng, trên người tản ra khí tức vô địch đáng sợ, ông ta vừa xuất hiện, vẻ mặt của mọi người đều thay đổi.
Ngay cả người áo đen, ông ta nhìn chằm chằm người áo đen: “Chủ thần”.
Giọng nói ẩn chứa vẻ vô cùng nghiêm túc.
Chẳng mấy chốc, gã cung kính chào: “Thuộc hạ chào đại nhân”.
Chủ thần là một người có địa vị cực kỳ cao trong Chúng Thần Điện, là sự tồn tại đáng sợ có thể thiết lập thần vị, địa vị cao hơn gã, nét mặt gã lộ ra đầy vẻ kinh ngạc, làm sao chủ nhân Bút Đại Đạo này lại biết Chủ thần nhỉ?
Toang rồi!
Mình toang thật rồi.
Người áo đen biết mình đã chọc phải người không nên chọc, cuộc đời đến đây là hết rồi.
Diệp Quân bỗng tức giận chỉ vào chủ nhân Bút Đại Đạo: “Chủ nhân Bút Đại Đạo, lúc đầu cha ta vốn đã quy định, nếu ta không gọi người thì ông không được gọi các mối quan hệ cũ của ông... Bây giờ ông muốn phá bỏ điều đã hứa sao?”
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta vi phạm thỏa thuận sao? Ta đều không quen những người sẵn lòng đến giúp ta này, họ chỉ là sẵn sàng tin tưởng chủ nhân Bút Đại Đạo ta, cho nên mới tới giúp ta, nếu cậu không vui thì cậu cũng có thể như thế. Tất nhiên, nếu cậu không dựa vào người nhà của cậu, chắc sẽ không ai giúp cậu, đúng chứ? Ha ha”.
Diệp Quân bật cười: “Được, ông muốn thế, đúng không?”