Tông Tín: “Cũng có nguyên do đớ”.
Diệp Quân: “Còn lý do gì nữa không?"
Tông Tín cười: “Trừ Thần được tạo ra thì trên đời còn một loại Thần khác, chính là cái mà người đời hay gọi là Mệnh Thần, tức những người thành Thần mà không dựa vào ý chí thần linh. Tất nhiên, ở nơi đó thì bọn họ bị xem là dị đoạn”.
Diệp Quân hỏi lại: “Dị đoan?”
Tông Tín gật đầu: “Chịu thần phục thì sẽ được làm Thần Chủ, không thì thành dị đoan”.
Diệp Quân: “...”
Tông Tín: “Ta cũng là một dị đoan, vẫn đang trên đường trốn chạy, bọn họ cũng không làm gì được ta. Nào ngờ giữa đường phát khùng mới đi vào chỗ Ấn 'Thần Linh này...”
Diệp Quân: “...”
Tông Tín lại nói: “Ta muốn rời đi khi nào cũng được, chỉ cần chịu thần phục mà thôi, còn có thể trở nên mạnh hơn nữa”.
Diệp Quân: “Nhưng ông sẽ đánh mất bản thân, đúng chứ?"
Tông Tín: “Chính xác. Khi thờ phụng ý chí của người khác tức là đã gieo Thần trong lòng, có lẽ đây là cơ hội ngàn năm một thuở với người khác, nhưng với ta thì hoàn toàn không cần thiết”.
Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.
Tông Tín: “Ngươi muốn chống lại mấy tên Thần kia?"
Diệp Quân: “Đúng vậy, tiền bối có cách nào không?"
Tông Tín suy nghĩ một hồi: “Ngươi bây giờ đã rất mạnh rồi, nhưng ta nói
thẳng, vẫn chưa đạt đến cấp độ của Thần. Chưa kể bên ngoài nhiều Thần như vậy, ngươi nếu muốn thắng... thì phải tìm viện binh”.
Diệp Quân: “Viện binh?"
Tông Tín: “Phải”.
Diệp Quân: “Đi đâu mới tìm được họ?”
Tông Tín: “Dị vực”.
Diệp Quân: “Xin tiền bối nói cho tường.
Tông Tín: “Năm xưa ta từng đặt chân đến đó. Ởđó cũng có những người dị đoan như ta, ngươi có thể mượn cường giả của họ đến giúp đánh lại Thần”.
Diệp Quân hạ giọng: “Liệu họ sẽ giúp ta chứ?”
Tông Tín mỉm cười: “Thương lượng thử xem”.
Ánh mắt Diệp Quân chợt trở nên sâu xa hẳn.
Tông Tín không nói gì, chỉ chờ xem hắn quyết định thế nào. Diệp Quân suy ngẫm một hồi rồi hỏi: “Bọn họ muốn gì?"
Tông Tín: “Ta không biết. Ta chỉ có thể dẫn ngươi đến đó, làm sao thuyết phục họ thì phải xem ngươi”.
Diệp Quân mỉm cười: “Tiền bối cho rằng ta làm được sao?"
Tông Tín: “Ngươi phải hiểu điều này, tiểu hữu, muốn có được thì phải biết bỏ ra trước”.
Diệp Quân im lặng.
Hắn biết ý đồ của người này không đơn giản như vậy. Ông ta đang muốn kéo hắn vào một vòng xoáy khác. Nhưng...
Hắn còn lựa chọn nào sao?
Phong ấn các Thần kia sắp sửa bị phá, khi ấy hắn và toàn bộ Cổ Thần không ai có thể làm gì được.
Trừ khi chịu tín ngưỡng ý chí thần linh.
Một hồi sau, hắn nói: “Vậy thì thuyết phục thôi”.
Tông Tín: “Nơi ấy ở rất xa, ta chỉ có thể dùng bí pháp cưỡng chế truyền tống. Nhưng ngươi chỉ có hai canh giờ ở đó, nếu không trở về thì thần hồn sẽ bị trọng thương, thậm chí là chết. Nhớ đấy”.
Diệp Quân: “Người nơi ấy có nể mặt tiền bối không?"
Tông Tín mỉm cười: “Có một chút, nhưng ta đã rất lâu không xuất hiện rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!