Diệp Quân sâm mặt: “Tiền bối, hai tin này đều là tin xấu, nghe tin nào trước có ý nghĩa gì với ta không?”
Ông lão áo trắng trầm giọng nói: “Ta nghe được rằng bây giờ chủ nhân Bút Đại Đạo đã liên kết với vài thần”.
Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Đế Chủ có thể phong ấn họ, đúng chứ?”
Ông lão áo trắng nói: “Trước kia thì có thể, nhưng bây giờ... đây là tin xấu thứ hai mà ta nói”.
Sắc mặt Diệp Quân sa sâm, nếu những vị thần đó bị phong ấn thật ra cũng không đáng sợ như vậy, nhưng nếu không bị phong ấn... những kẻ này đều là những tồn tại đáng sợ trên cả cảnh giới gần mười phần Chân.
Có đánh cũng không thắng.
Hoàn toàn không có khả năng thắng.
Ông lão áo trắng nói: “Công tử, xin hãy cất hết bảo vật ở nơi này đi”.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn các Đế khí và Tiên khí xung quanh, đây đều là củ khoai bỏng tay.
Diệp Quân bật cười, có được lợi thì phải trả giá, thế gian này nào có chuyện tốt gì được cho không đâu?
Hắn vung tay lên, cất hết tất cả đồ vật ở đó vào. Một lát là xong.
Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Bắt đầu từ lúc này nước Cổ Thần sẽ toàn lực hỗ trợ ta, đúng không?”
Ông lão áo trắng gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân nói: “Chúng ta còn chiêu đặc biệt nào nữa không?” Ông lão áo trắng lặng thinh.
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ: “Tiền bối, lẽ nào chỉ một mình ta sao?”
Ông lão áo trẳng cười nói: “Ta muốn nói, vừa rồi ta quên nói một chuyện, thật ra vẫn còn một tin xấu nữa”.
Diệp Quân: “..."
Ánh mắt ông lão áo trắng hiện lên vẻ lo lắng: “Công tử, thật ra cho dù không có chủ nhân Bút Đại Đạo, phong ấn của các vị thần đó cũng sẽ được gi
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!