Khi thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Nguyên Chấn lập tức hiểu ra thiếu niên trước mặt đang thăm dò bọn họ, ông ta lập tức thấy hối hận, mắc bẫy của tiểu tử này rồi.
Diệp Quân nhìn chằm chằm hai người: “Nếu các người đến từ điểm giao Hư Chân thì sao lại yếu vậy?”
Hai người cười khổ.
Diệp Quân nói: “Sở dĩ ta cứu hai người là vì thôn trưởng của thôn Nguyên và Nguyệt Nhi cô nương”.
“Nguyệt Nhi!”
Tân Liên vội hỏi: “Công tử, con bé vẫn khoẻ chứ?”
Diệp Quân gật đầu: “Vẫn khoẻ”.
Nguyên Chấn khẽ thở dài: “Không giấu gì ngươi, vợ chồng chúng ta đúng là đến từ điểm giao Hư Chân, ta đến từ Thánh Vực, vợ của ta đến từ Huyết Vực... Hai chúng ta là hai thế lực đối đầu nhau, nhưng ta và vợ yêu nhau thật lòng, vì ở cạnh nhau, năm đó chúng ta nghe theo lời kêu gọi chư thần đến nơi này tiêu diệt nước Cổ Thần... Sau khi đến đây, chúng ta lựa chọn ở ẩn, nhưng không ngờ thực lực của Đế chủ nước Cổ Thần quá mạnh, không chỉ đánh bại chư thần còn phong ấn nơi này, chúng ta vốn rất yếu, còn bị ông ta phong ấn, cho nên tu vi lập tức mất sạch...”
Diệp Quân hỏi: “Vì sao hai người lại đi ra bên ngoài?”
Nguyên Chấn đáp: “Ta muốn tìm trưởng bối của thánh địa... Lúc trước bọn họ chết ở đây... Nhưng vì lạc đường, trời xui đất khiến đi tới rừng Khấp Hồn, sau đó bị vị “Thần trong kia phong ấn linh hồn...”
Diệp Quân nói: “Hai người muốn trở về à?”
Nguyên Chấn do dự một lát rồi nói: “Đúng là muốn trở về xem sao...”
Diệp Quân nói: “Thực lực của các ông bây giờ quá yếu, ở nơi này rất nguy hiểm, quay lại thôn Nguyên đi!”
Nguyên Chấn gật đầu: “Công tử, đa tạ ơn cứu mạng của ngươi, vợ chồng chúng ta không có gì báo đáp...”
Dứt lời, ông ta mở lòng bàn tay, một miếng ngọc bội xuất hiện. Ông ta đưa ngọc bội cho Diệp Quân: “Công tử, sau này nếu có cơ hội đi tới điểm giao Hư Chân, ngươi đưa thứ này cho Thánh chủ của thánh địa, có lẽ nó sẽ giúp ích được cho ngươi”.
Diệp Quân vốn muốn từ chối, nhưng Nguyên Chấn lại khẩn cầu: “Xin công tử đừng từ chối, nhờ ngươi đấy”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được”. Sau đó, hắn nhận lấy ngọc bội.
Nguyên Chấn lại nói: “Nếu vị Thánh chủ kia hỏi về ta, xin công tử nói là ta đã hi sinh ở đây rš
Dứt lời, ông ta đỡ Tân Liên bên cạnh cúi thấp người với Diệp Quân, sau đó xoay người đi về phía xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!