Chủ nhân bút Đại Đạo ở phía xa bỗng bật cười: “Hay cho chiêu Thương Tỉnh Liệt Củ, dùng sức một người lay chuyển hàng trăm triệu tinh vực, đồng thời xếp chúng lại với nhau, biến thành Đại Đạo... Đúng là chiến kỹ hàng đầu Hư Chân”.
Dứt lời, ông ta nhẹ nhàng vung tay, một tia sáng xuất hiện, những sức mạnh tinh quang trên người ông ta nhất thời bị quét sạch.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Cổ Bàn: “Trước đây ta thật sự đánh giá thấp ngươi rồi, ngươi vẫn có chút bản lĩnh đó chứ”.
Cổ Bàn bật cười: “Ta cũng rất muốn gặp bản thể của ông một lần”.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Ngươi chưa đủ tư cách đâu, ta không có ý định sỉ nhục ngươi, ta chỉ đang nói sự thật thôi”.
Cổ Bàn cũng không tức giận: “Nếu có một ngày ta chết trận, ta cảm thấy đó cũng không phải chuyện xấu, nếu ta bị giết chết trong nháy mắt thì lại càng tốt hơn”.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Cổ Bàn: “Vậy ta sẽ giúp ngươi được như ý”.
Dứt lại, ông ta chậm rãi siết chặt tay phải, sức mạnh mới ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Nhưng đúng vào lúc này, một chiến ý bỗng lao xuống từ trên cao nguyên với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã di chuyển tới dưới chân Diệp Quân phía xa.
Lúc này Diệp Quân còn hơi ngơ ngác, vì sau chiêu kiếm khi nãy, hắn đã bị thương rất nặng, lúc này cả cơ thể và thần hồn đều rất yếu ớt.
Thấy chiến ý kia di chuyển đến trước mặt mình, hắn tỏ vẻ nghi ngờ. Chủ nhân bút Đại Đạo ở phía xa thì sa sầm mặt.
Cổ Bàn bỗng cười to: “Diệp huynh, đây là sự công nhận của thống lĩnh Cổ Thần Vệ với huynh, mau đi lên đi”.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, đối phương cũng đang nhìn chằm chằm hắn.
Cổ Bàn nói: “Ta sẽ giữ chân ông ta”. Diệp Quân gật đầu: “Cảm ơn”. Dứt lời, hắn đi lên cùng với chiến ý kia.
Chủ nhân bút Đại Đạo siết chặt tay phải, sức mạnh trong lòng bàn tay ông ta ngày càng mạnh hơn.
Đương nhiên ông ta biết Diệp Quân đi lên như thế sẽ có ý nghĩa thế nào! Đối phương chỉ mời một mình Diệp Quân!
Lúc này, linh hồn ở trên người chủ nhân bút Đại Đạo chợt nói: “Nước Cổ Thần đã chọn hắn rồi...”
Chủ nhân bút Đại Đạo buông tay, xoay người rời đi, ông ta nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
Diệp Quân nhanh chóng đi theo chiến ý đó lên trên cao nguyên, hắn đưa mắt nhìn quanh, cách đó nghìn trượng có một cái đầu lâu đang lơ lửng, xung quanh đầu lâu có hai cánh tay, hai cái chân, tay chân đều bị một sức mạnh bí ẩn trấn áp.
Diệp Quân đưa mắt nhìn về phía đầu lâu, rõ ràng người trước mặt là thống lĩnh Cổ Thần Vệ, mà tất cả chiến ý đều phát ra từ trong cái đầu lâu này.
Cái đầu kia chợt lên tiếng: “Người ngoại vực!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!