Hắn không biết chủ nhân bút Đại Đạo còn lá bài tẩy nào không, nhưng hắn biết trên người ông ta còn có linh hồn bí ẩn kia, dù linh hồn đó không phải cường giả “Thần”, nhưng có vẻ cũng không đơn giản như thế.
Cổ Bàn im lặng, gã cũng cảm thấy hơi khó khăn.
Gã bỗng nhiên bật cười.
Diệp Quân hỏi: “Ngươi cười gì vậy?”
Cổ Bàn đáp: “Thoải mái chết đi được! Ha ha!”
Diệp Quân:"...."
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn xung quanh: “Nơi này rất nguy hiểm, nhưng cũng tràn đầy cơ hội..."
Cổ Bàn nói: "Ngươi có nghĩ tới hai vấn đề không, thứ nhất sau khi đi vào, chúng ta đã bị cuốn vào trong ân oán giữa những cao thủ kia và nước Cổ Thần ở điểm giao Hư Chân rồi”.
Diệp Quân gật đầu: “Đó là đương nhiên”.
Cổ bàn nói tiếp: “Vấn đề thứ hai, nếu chúng ta thật sự đi đến Cổ Thần Đô lấy được thần khí kia... Thì tất cả “Thần” bị phong ấn đều sẽ được thả ra”.
Diệp Quân cười nói: “Đương nhiên ta có nghĩ đến điều này”.
Cổ Bàn quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Nhưng ngươi và chủ nhân bút Đại Đạo vẫn chọn làm như thế, đúng không?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta không lấy thần khí đó thì chủ nhân bút Đại Đạo cũng sẽ lấy, về việc thả những Thần bị phong ấn kia ra...”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!