Chủ nhân bút Đại Đạo!
Diệp Quân cùng Cổ Bàn đều thấy hơi kỳ lạ, tên này đang làm gì vậy? Chủ nhân bút Đại Đạo còn ở đó quơ pháp trượng khiêu khích.
Cổ Bàn nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo, trầm giọng nói: “Tên này có âm mưu”
Nói xong, ánh mắt của gã rơi vào pháp trượng màu đen ở trong tay của chủ nhân bút Đại Đạo, tạo hình của pháp trượng đó có chút kỳ lạ, phía trên đầy những tấm bùa kỳ lạ hơn nữa toả ra ánh sáng lập loè, vừa nhìn đã biết không phải là vật †ầm thường.
Cổ Bàn lại nói: “Tên này muốn thu hút chúng ta qua đó.”
Diệp Quân nói: “Vậy thì qua đó.”
Nói xong, hắn đi về phía gò núi.
Cổ Bàn hơi ngẩn ra, gã do dự một chút sau đó đi theo.
Trong lòng hắn tuy có chút hiếu kỳ với hành động của Diệp Quân nhưng không hỏi.
Diệp Quân chủ động giải thích: “Sở dĩ ông ta làm như vậy bề ngoài là thu hút chúng ta qua đó thực tế có lế ông ta sợ chúng ta qua đó.”
Cổ Bàn lập tức hiểu ngày: “Ông ta đang lạt mềm buộc chặt, hành động ngược
lại: Diệp Quân gật đầu.
Cổ Bàn quay đầu nhìn Diệp Quân: “Nếu lỡ như ông ta thật sự muốn chúng ta qua đó thì sao?”