Ông ta thoáng dừng lại: “Nghe nói, làng kế bên rất giàu, còn có nhiều bảo vật...”
Rồi ngưng ở đây.
Diệp Quân và hai người kia nhíu mày.
Ông già này muốn giá họa cho kẻ khác!
Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Bảo vật à? Bảo vật gì?”
Ông lão vội nói: “Không biết nữa, chỉ nghe là tìm được ở ngoài về, rất lợi hại”. Ông ta im lặng liếc nhìn bọn họ.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Mấy người có thù oán gì với người ta à?" Ông lão lắc đầu nguầy nguậy: “Không, làm gì cớ”.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Không thì sao lại tàn ác như vậy?”
Ông lão tái cả mặt, lắp bắp: “Ngài... sao lại nói thế? Tôi có ý gì đâu...” Chủ nhân bút Đại Đạo liếc ông ta một cái rồi đứng dậy đi mất.
Diệp Quân và Gổ Bàn đi theo.
Dân làng nấp trong bóng tối, len lén nhìn theo họ.
Ba người kia đi ra đường lớn.
Thấy họ khuất bóng, ông lão trưởng làng thở phào nhẹ nhõm.
Một người đàn ông đi tới hỏi: “Nhị thúc, liệu bọn họ có sang làng bên kiếm chuyện không?”
Ông lão đáp chắc nịch: “Chắc chắn”. Người đàn ông: “Vì sao?”
Ông lão cười: “Ba người này từ bên ngoài tới chắc chắn là để đi tìm bảo vật, mà ta đã nói làng bên có thì họ sẽ động lòng thôi”. Người đàn ông do dự: “Nhưng người mặc đạo bào kia trông rất lợi hại”.
Ông lão vuốt râu cười: “Rất mạnh nhưng đầu óc không đủ, khó thành đại sự”.
Người đàn ông lập tức nịnh bợ: “Như Nhị thúc nói là hữu dũng vô mưu đúng không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!