Lúc này, thanh kiếm U Tuyền kia đột nhiên khẽ rung rồi bay lên, đến trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo lập tức khua tay chặn lại: "Ông đây không tu kiếm, đừng có theo ông”.
Kiếm U Tuyền khẽ run lên, sau đó lại bay đến trước mặt Cổ Bàn, Cổ Bàn lập tức giơ chân đá: "Cút!"
U Tuyền bị đá bay. Nó vẫn không cam lòng, lại bay về chỗ chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng vẫn bị ông ta từ chối.
Cuối cùng, sau nhiều lần bị chủ nhân bút Đại Đạo và Cổ Bàn từ chối nhiều lần, nó không thể làm gì hơn, phải bay đến trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Kiếm U Tuyền trước mặt, không nói gì mà lấy kiếm Thanh Huyên ra, công năng của Thanh Huyên vẫn còn, chỉ là không thể dùng mà thôi.
Diệp Quân đưa kiếm Thanh Huyên đến Trước mặt U Tuyền, không nói một lời, như đang im lặng chứng minh rằng, xem đi, ta có thứ tốt hơn mi nhiều.
U Tuyền: "..."
Diệp Quân thu kiếm về rồi bước di.
Thật ra thanh kiếm U Tuyền này rất tốt, cũng có một sự trợ giúp rất lớn đối với hẳn hiện tại, thế nhưng hắn luôn tin rằng giữa người và kiếm có duyên phận, ban đầu kiếm đã không nhìn lọt mắt hắn, mà bây giờ phải bất đắc dĩ tìm đến thì cũng chỉ là cưỡng cầu, không nhận thì tốt hơn.
Kiếm muốn nhận, nhưng Diệp Quân không còn muốn nữa.
Kiếm cũng giống vợ, không thích chính là không thích, đừng bao giờ thuận theo tạm bợ, nếu không trước sau gì cũng bị cắm sừng.
Ba người bỏ qua U Tuyền, tiếp tục tiến lên. Phía xa, chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Sợ nhân quả không?" Diệp Quân đáp: "Không sợ".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!