Vừa nói, hắn vừa cười nhẹ: “Người mang thiên mệnh là người được coi là vô địch trong số những người cùng thời đại đấy, ha ha..."
Người đàn ông trung niên liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không nói gì.
Diệp Quân tiếp tục nói: "Mười tám tuổi ta đã trở thành Kiếm Đế, hơn nữa còn là Đại Kiếm Đế, nếu ta nói Tháp gia sau lưng ta chỉ là một người bình thường thì ông có tin không?"
Tháp gia không nói thì để ta giúp Tháo gia chém gió nhé!
Người đàn ông trung niên im lặng.
Đương nhiên là ông ta không tin!
Diệp Quân bình tĩnh nói: "Dĩ nhiên ta không tiện tiết lộ thân phận thật sự của Tháp gia, nếu ông vẫn cảm thấy Tháp gia rất yếu thì cứ xông lên hết đi”.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, không nói lời nào.
Diệp Quân nói tiếp: "Tuy rằng hôm nay ta bị thư viện Quan Huyên truy bắt, nhưng với đầu óc của ông có lẽ cũng phân biệt được đúng sai trong chuyện này. Nếu như ta đến Thanh Châu, Kiếm Chủ Nhân Gian hiển linh, đến lúc đó, ta lật lại bản án này, với thiên phú của ta, ngộ nhỡ được Kiếm Chủ Nhân Gian đánh giá cao, sau đó thu nhận làm đồ đệ... "
Nói đến đây, hắn không nói tiếp nữa.
Có một số lời, chỉ cần nói đến đây là được!
Sắc mặt người đàn ông trung niên tối sầm lại!
Mọi người đều biết rằng lần này Diệp Quân đến Thanh Châu để tìm Kiếm Chủ Nhân Gian!
Tại sao lại dám tìm Kiếm Chủ Nhân Gian?
Bởi vì Diệp Quân bị đối xử bất công, hơn nữa mọi người cũng biết rằng phe thế gia và phe tông môn của nhà họ An và thư viện đang chèn ép Diệp Quân!
Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian thật sự xuất hiện, với sự anh minh sáng suốt của Kiếm Chủ Nhân Gian, chẳng lẽ lại không lật lại bản án cho Diệp Quân?
Một khi bản án được lật lại!
Thì sự việc đã hoàn toàn khác rồi!
Hơn nữa, thiên phú của Diệp Quân yêu nghiệt như vậy, ngộ nhỡ được Kiếm Chủ Nhân Gian nhìn trúng và thu nhận làm đồ đệ, thì...
Người đàn ông trung niên không dám nghĩ tiếp!
Đám đông phía sau ông ta cũng mang vẻ mặt nghiêm trọng!
Diệp Quân tiếp tục nói: “Này ông, ta cũng nói thẳng với ông luôn, người sau lưng ta không thể chống lại thư viện Quan Huyên, nhưng lại có thể chém giết hết đám cường giả của nhà họ An, chẳng lẽ lại không thể giết hết đám người các ông sao?"
Sau khi trầm mặc một lát, người đàn ông trung niên nhẹ giọng nói: "Diệp công tử, vừa nãy ta suy nghĩ không chu toàn, không nghĩ đến những điều này, hôm nay đã quấy rầy rồi!"
Ông ta vừa nói vừa ôm quyền, rồi quay đầu nhìn về phía mọi người: “Đi thôi!"
Cũng không ai phản đối!
Ba số mệnh đại đạo rất hấp dẫn!