Ông ta nhìn hắn với vẻ vô cảm, sau đó thân thể nhòe đi. Diệp Quân lập tức khép ngón tay, bắn kiếm ý vô địch ra. Đi kèm ba loại huyết mạch.
Nhưng Đế Thần chỉ vung tay thôi đã đấm nó nát bét, đẩy Diệp Quân lùi lại, khiến thời không sụp đổ.
Hắn bị đẩy đi mấy vạn trượng, thân xác vừa được chữa trị lại nứt toác, máu tràn ra.
Đế Thần không lên tiếng mà bước tới, quyền thế khổng lồ lập tức ập đến. Đây là quyền đạo!
Khác với Đế Vương Quyền Đạo của Cơ Chiến mang theo Đế vương khí cuồn cuộn, mang lại cảm giác một mình ngươi đang chống lại toàn bộ Đế quốc.
Của Đế Thần lại là quyền đạo chí cương chí mãnh, uy lực lên tới trình độ cao nhất.
Diệp Quân cũng xông tới, kiếm ý vô địch cuồn cuồn mà ra, hóa thành kiếm ý bắn tới như vũ bão, còn được huyết mạch làm tăng uy lực lên mấy lần.
Nhưng chúng còn chưa tiếp cận được quyền mang màu vàng kia thì đã bị bắt dừng lại rồi bắt đầu văng đi tán loạn.
Bỗng có tiếng kiếm minh lảnh lót. Một thanh kiếm lóe lên như sấm rền, chém vào quyền mang. Uỳnh!
Nó vỡ thành vô số mảnh vụn màu vàng. Kiếm quang kia không biến mất mà chuyển mục tiêu sang Đế Thần.
Ông ta nhíu mày, lại đấm ra. Quyền mang dài mấy vạn trượng chặn lại thanh kiếm, sau đó cả hai cùng phát nổ, sóng xung kích dâng lên như núi lửa bùng nổ.
Đế Thần nhẹ nhàng phất tay xua đi sóng xung kích, nhíu mày: “Sức mạnh thời không hư chân à...”
Trong giọng mang theo kinh ngạc.
Đó lá thứ sức mạnh nằm trong nhát kiếm vừa rồi. Nói cách khác Diệp Quân đã đạt đến Giới Ngoại, một điều ông ta chưa từng thấy ở người trẻ như vậy, mà cảnh giới của hắn còn không hiện ra.
Ông ta chợt hiểu vì sao Hoàng đế lại hạ lệnh giết hắn.
Bằng không sau này hắn sẽ thành Đại đế.
Trước kia Đế quốc còn lợi dụng nhà họ Thiên để giết hắn, làm sao hắn lại không ôm hận cho được?
Đế Thần thu hồi suy nghĩ, siết tay phải lại, tụ tập vô số sức mạnh quyền đạo tối cao vào tay.
Bên kia, một thanh ý kiếm ngưng tụ trong tay Diệp Quân. Chứa sức mạnh thời không Hư Chân.
Hắn vốn không muốn dùng, nhưng không dùng không được. Bằng không thì không thể chống lại người này.
Hắn cũng hối hận mình đã xem thường Đế quốc, không ngờ Cơ Chiến lại một lòng muốn giết hắn, không cho cơ hội đánh trả.
Bỗng Đế Thần biến mất. Xoetl
Thời không trước mặt Diệp Quân bị chấn vỡ, uy áp quyền đạo hủy thiên diệt địa ùa ra.
Hắn lao tới, vung kiếm chém vào. Kiếm minh vang vọng tinh không.
Sức mạnh của hai bên va vào nhau kịch liệt khiến thời không nơi đó vỡ nát, uy lực tràn ra đập vỡ hết thảy.
Diệp Quân bị hất bay đi trắm nghìn trượng, thân xác vỡ ra từng tấc, linh hồn nhòe đi.
Đế Thần chỉ lui lại hơn vạn trượng, trên người có mười vết kiếm sâu hoắm, chém xuyên giáp vàng.
Ánh mắt ông ta nhìn Diệp Quân khẽ đanh lại. Yêu nghiệt!
Cơ Chiến bên kia cũng chú ý đến bên này, phát hiện mình đã đánh giáp thấp Diệp Quân thì âm thầm hối hận.
Sớm biết vậy đã không dứt khoát về phe chủ nhân bút Đại Đạo!
Nhưng bây giờ thù đã kết, y và Đế quốc không còn đường lui. Thiên tài bực này bây giờ nếu không bóp chế, ngày sau sẽ thành đại họa!
Chủ nhân bút Đại Đạo cũng sâu không lường được, Đế quốc lựa chọn ông ta không có gì là sai.
Bên kia, Thiên Hợp hưng phấn vô cùng. Ông ta vốn nể mặt Vưu Liêm nên mới đến cứu Diệp Quân, bởi hắn phải có năng lực thì cô ta mới nói "bảo vệ hắn bằng mọi giá", lại còn mạo hiểm có thể bị phát hiện.
Giờ đây thấy sức mạnh của Diệp Quân, ông ta nhận ra mình đã đánh giá thấp tiềm lực của hắn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!