Sau khi rời khỏi đại điện, Diệp Quân trở lại phòng mình, thở dài một cái, người phụ nữ này quả thật không dễ đối phó!
Tiểu Tháp nói: “Người phụ nữ kia rất cảnh giác ngươi.”
Diệp Quân nói: “Không phải cô ta cảnh giác ta mà là muốn biết mục đích thật sự của ta.”
Tiểu Tháp nói: “Tại sao?”
Diệp Quân cười nói: “Biết được mục đích thật sự của ta, cô ta mới có thể yên †âm, mới có thể lợi dụng ta, bây giờ cô ta biết mục đích của ta có liên quan tới thư viện, thế nên cô ta đang lợi dụng thư viện để ép buộc ta bộc lộ mục đích thật sự của mình.”
Tiểu Tháp nói: “Vậy ngươi định đối phó thế nào?”
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Không thể nào tiết lộ mục đích thật sự, nhưng nếu không tiết lộ, cô ta vẫn sẽ làm vậy với ta, mà không có sự ủng hộ của cô ta, thư viện sẽ không thể nào phát triển được ở đây, nhưng...”
Nói đến đây, hắn khẽ mỉm cười: “Ta vẫn muốn thử xem.”
Tiểu Tháp nói: “Thử cái gì?”
Diệp Quân nói: “Thử xem không có sự ủng hộ của cô ta, ta có thể tạo dựng được thư viện này hay không.”
Tiểu Tháp nói: “Có phải ngươi đã đoán trước được là không thể thuyết phục được cô ta không?”
Diệp Quân gật đầu.
Người phụ nữ này không hề đơn giản, nếu có thể tùy ý thuyết phục vậy hắn sẽ cảm thấy lo lắng đề phòng hơn.
Tiểu Tháp nói: “Sẽ rất khó đấy.” Diệp Quân gật đầu: “Đúng là rất khó.”
Trước khi thành lập thư viện, thành lập trật tự, hắn đều phải chinh phục được thế lực cao nhất của địa phương đó rồi mới thi hành, từ trên xuống dưới đương nhiên là mọi chuyện rất đơn giản, nhưng bây giờ, hắn phải bước từ dưới lên trên, điều này đương nhiên là sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Nhưng bây giờ hắn không có sự lựa chọn, chỉ có thể đi được bước nào hay bước đó.
Người làm hắn lo lắng nhất thật ra là chủ nhân bút Đại Đạo, một khi người này thoát khỏi khó khăn vậy thì cũng giống như rồng trở về biển, hắn có cảm giác lúc gặp được chủ nhân bút Đại Đạo ở đây, người này nhất định sẽ cho hắn một bất ngờ rất lớn.
Nghĩ tới đây, Diệp Quân không khỏi chau mày, bây giờ không chỉ thực lực phải †ăng nhanh, thư viện cũng phải sớm được thành lập, sau đó phát triển.
Lúc này, hắn như cảm nhận được điều gì, lòng bàn tay mở ra, bùa truyền âm trong tay cũng hơi lóe lên.
Diệp Quân đứng dậy, hắn ra bên ngoài phủ Tổng Đốc, vừa ra đã gặp được một cô gái mặc áo tím, tóc dài xõa vai, trong tay cầm một chiếc hộp gỗ, vẻ mặt cô ta hơi trắng bệch, trông rất yếu ớt.
Cô gái đi tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, xin chào, ta là Tân Tuyết, ông nội bảo ta tới tìm ngươi.”
Diệp Quân cười nói: “Xin chào, vào đây với ta.”
Diệp Quân dẫn cô ta vào phủ Tổng Đốc, sau khi tới phòng, hắn xoay người nhìn về phía Tân Tuyết: “Tân Tuyết cô nương, mời ngồi.”
Sau khi Tần Tuyết ngồi xuống, cô ta nhẹ nhàng buông chiếc hộp gỗ trong tay ra, sau đó nói: “Diệp công tử, ông nội ta bảo ta làm phụ tá cho ngươi trong khoảng thời gian này, nếu ngươi cần gì thì có thể nói với ta.”
Diệp Quân hỏi: “Cô biết những gì?”
Tần Tuyết nói: “Cái gì cũng biết một chút.”
Diệp Quân cười nói: “Cái gì cũng biết một chút ư?”
Tần Tuyết gật đầu.
Diệp Quân cầm bản đồ, hắn nhìn chỗ bị đánh dấu: “Ông nội cô chắc đã nói với cô rằng ta muốn thành lập một thư viện, bây giờ địa điểm đã chọn xong rồi, vốn
cũng không có vấn đề gì, theo cô thấy, thư viện này có thể xây được không?”
Tần Tuyết lắc đầu: “Không thể.”
Diệp Quân nhìn Tân Tuyết, Tân Tuyết nói: “Diệp công tử, thứ cho ta nói thẳng, việc ngươi muốn thành lập thư viện thật sự có rất nhiều vấn đề, tiền có thể giải quyết được, nhưng có một số chuyện có tiền cũng không thể giải quyết được, ví dụ như quy trình phê duyệt, nếu không có người thì quy trình phê duyệt này rất khó thành công.”
Diệp Quân nói: “Thử xem?” Tần Tuyết nhìn hắn, không nói gì, nhưng trong lòng có chút thất vọng. Còn thử cái khỉ gì nữa!
Nhưng thiếu niên trước mặt lại là người mà ông nội nhìn trúng, cô ta đương nhiên không thể nói lời trong lòng ra được, vì vậy gật đầu một cái: “Được.”
Nói xong, cô ta mở hộp gỗ, lấy một chồng văn kiện trong đó ra: “Ông nội đã làm xong tất cả mọi chuyện rồi, bây giờ cũng chỉ chờ “Bộ Công Tạo” phê duyệt là có thể bắt đầu khởi công.
Bộ Công Tạo chính là cơ quan chuyên quản lý tất cả các công trình kiến trúc, không có sự phê duyệt của bọn họ, bất kỳ công trình nào cũng không được khởi công.
Diệp Quân nói ngay: “Vậy chúng ta tới bộ Công Tạo thôi.”
Cô nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân nhận ra bây giờ không thể tới bộ Công Tạo, lập tức cười nói: “Cô ở đây nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta tới bộ Công Tạo.”
Tần Tuyết gật đầu: “Được.”
Nói xong, cô ta do dự một lát, lại hỏi: “Có phải Tổng Đốc đại nhân không muốn làm viện trưởng danh dự không?”