Mặc dù đã đầu hàng, nhưng ánh sáng mặt trời gay gắt vẫn rơi xuống!
Âm ầm ầm!
Chủ nhân bút Đại Đạo như một con cá chết, bị người ta dùng búa đập dữ dội, lúc mới bắt đầu, còn có thể lăn qua lăn lại co giật mấy phát, về sau, đã nằm ngay đơ rồi.
Còn mọi người xung quanh thì đều chẳng thèm nhìn tới vị trí này của ông ta, tiếp tục vùi đầu đào mỏ, hiển nhiên, loại chuyện này thường xuyên xảy ra ở đây rồi.
Nên nói, chỉ cần là người mới tới, căn bản đều sẽ xuất hiện tình huống này, sau khi bị đánh đau một trận, nếu có thể gắng gượng, thì sẽ trở nên thành thật.
Cũng biết qua bao lâu, ánh mặt trời chói chang mới từ từ biến mất.
Chủ nhân bút Đại Đạo nằm bò trên đất không động đậy.
Đúng lúc này, một luồng kim quang giáng từ trời xuống, rơi thẳng vào cạnh chủ nhân bút Đại Đạo, kim quang tản đi, một người đàn ông xuất hiện, y nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, sau đó đỡ chủ nhân bút Đại Đạo dậy đi về nơi xa.
“Tên tham ăn kia lại muốn được no nê thỏa thích rồi.”
Ở đó, có người thợ đào mỏ đột nhiên thở dài.
Nghe thấy âm thanh này, chủ nhân bút Đại Đạo đang giả chết đột nhiên đột nhiên, ông ta vội từ từ giơ hai tay lên, yếu ớt nói: “Còn... Còn sống đây...”
Người đàn ông cau mày, sau đó quăng ông ta sang một bên như quăng con chó chết: “Làm việc đi.”
Chủ nhân bút Đại Đạo yếu ớt thật sự tức lắm rồi! Đây chính là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh đấy! Mẹ nó!
Cái tên Diệp Huyên đáng chết!
Ông ta thật sự rất hận!
Chơi ông ta một phát như vậy.
Sức mạnh đạo pháp của ông ta đã biến mất, mặc dù thực lực vẫn còn, nhưng đã giảm mạnh...
Bị bóc lột quá nặng rồi. “Hả?”
Đúng lúc này, sau người đột nhiên có âm thanh lạnh lùng của người đàn ông truyền đến: “Còn lề mề nữa, lập tức kéo đi cho chó ăn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!