Lúc này có người đột nhiên nói: “Trâu hội trưởng, bây giờ mọi người đều là người cùng thuyền, người có chuyện gì thì cứ giao phó đi, các huynh đệ sẽ làm theo sự chỉ dẫn của người.”
Mọi người đồng loạt hưởng ứng, lúc này, bọn họ phải đoàn kết một lòng mới có thể đạt được nhiều lợi ích hơn.
Trâu Tần khẽ mỉm cười: “Ta có ba bước kế hoạch, bước đầu tiên chính là chúng ta lập tức bắt đầu tăng phí thuê, phải thu thật nhiều, chúng ta càng nhiều, những tiện dân bên dưới lại càng hận Diệp Quân, đến khi càng có nhiều người hận hắn, chúng ta sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của bọn họ, thậm chí là khởi nghĩa..."
“Sau đó thì sao?” Có người chờ không nổi nữa.
Trâu Tần cầm ly rượu thị nữ bên cạnh đưa tới, nhẹ nhàng uống một ngụm, sau đó cười nói: “Bước thứ hai đoàn kết bọn họ lại, biến họ thành một thế lực đi quấy phá, phá tới long trời lở đất...”
Có người run giọng nói: “Trâu hội trưởng định làm phản sao?”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người trong sân lập tức biến sắc, đại điện đột nhiên yên tĩnh.
“Không không!”
Trâu Tần lắc đầu cười nói: “Bây giờ chúng ta còn chưa có năng lực tạo phản, điều chúng ta phải làm là đàm phán với thư viện Quan Huyên, chờ sau khi những người gây chuyện càng ngày càng nhiều, thư viện Quan Huyền nhất định sẽ đứng ngồi không yên, vì Diệp Quân cần sức mạnh tín ngưỡng, vậy nên, hắn không thể nào phái binh trấn áp, vào lúc này, nếu hắn muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có một cách duy nhất, đó chính là dựa vào chúng ta!”
Chúng ta!
Nghe được lời này, một số người đã mơ hồ hiểu ra, vui vẻ không thôi.
Trâu Tần nhìn mọi người, nụ cười của gã đột nhiên trở nên dữ tợn: “Chư vị, chúng ta có tiền, chúng ta là người có nhiều tiền nhất ở vũ trụ Quan Huyên, nhưng chúng ta lại có một khuyết điểm chí mạng, đó chính là chúng ta không có quyền, không có quyền thì cũng đồng nghĩa với việc chúng ta không có quyền phát biểu trong thư viện, không có quyền thì sau này chúng ta có thể sẽ phải để mặc cho người ta xẻ thịt, không có quyền thì chúng ta không thể phát huy tối đa lợi ích của mình...”
Nói đến đây, gã đột nhiên trở nên hưng phấn: “Điều chúng ta phải làm lúc này không chỉ là chống lại chính sách thu thuế của Diệp Quân, mà còn phải tranh quyền. Sau khi thư viện Quan Huyên không thể làm thỏa mãn cơn tức của người dân, chúng ta sẽ tới giải quyết mọi chuyện, chúng ta có thể nhân cơ hội này để đòi quyền lực, gia nhập vào cơ cấu quyền lực của thư viện các, thậm chí là gia nhập vào nòng cốt Nội Các lâm thời...”
Lời vừa dứt, những thương nhân trong sân đều trở nên sôi nổi.
Thương nhân có tiền nhưng không có quyền, đây chính là nỗi đau lớn nhất của bọn họ.
Theo lời Trâu Tần nói, nếu có quyền, vậy thì địa vị của bọn họ sẽ cao hơn rất nhiều, không chỉ vậy, bọn họ còn có thể phát huy tối đa lợi ích của mình.
Suy nghĩ lại một chút, nếu tiền và quyền kết hợp với nhau...
Đúng là vừa nghĩ đã thấy vuil Mọi người trong điện như đã được truyền lửa.
Lúc này, Trâu Tần lại nói: “Đây vẫn chưa phải kế hoạch cuối cùng của chúng ta, vậy kế hoạch của chúng ta là gì?”
Mọi người đều mong ngóng nhìn Trâu Tần, ánh mắt bọn họ nóng rực, tim như nghẹn lại.
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Trâu Tần cười nói: “Kế hoạch của chúng ta là sau khi tiến vào Nội Các lâm thời, bắt đầu mua chuộc thêm nhiều người bằng tiền, sau đó sắp xếp bọn họ vào Nội Các lâm thời, và cả các ngành của thư viện Quan Huyên..."
Nói đến đây, vẻ mặt gã đột nhiên đỏ lên, vung tay hô: “Chúng ta phải thao túng chính trị, chúng ta phải điều khiển tuyển cử, chúng ta phải trở thành người thật sự nắm giữ vũ †rụ Quan Huyên trong tay!”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người trong sân đều sôi nổi.
Thương nhân thao túng tất cả sao?
Trước đây bọn họ cũng không dám nghĩ tới!
Nghĩ tới là cảm thấy vô cùng kích thích!
Mọi người đã hoàn toàn vui vẻ!
Trên đài, Trâu Tần giờ phút này cũng rất vui vẻ, gã tiếp tục nói: “Chư vị, lần này Diệp Quân kia thu thuế của chúng ta, không phải nguy cơ của chúng ta, đây quả thực là cơ hội ngàn năm có một, chỉ cần nắm chặt cơ hội này, chúng ta có thể đạt được một bước nhảy vọt..."
Nhưng vẫn có người lo lắng: “Trâu hội trưởng, nếu chuyện này thất bại...”
Thất bại! Nghe thấy hai chữ này, mọi người đột nhiên tỉnh táo lại.
“Sợ cái gì?”
Trâu Tần cười, không thèm để ý tới: “Chư vị, chúng ta làm tất cả chuyện này cũng đều hợp tình hợp lý, dù sao thì Quan Huyên Pháp cũng không quy định chúng ta không thể tăng phí thuê, vả lại, chúng ta lại không phải tự mình ra mặt, chúng ta chỉ cần phát động dư luận, đào tạo một số người có đầu óc, bảo bọn họ tới gây chuyện, có xảy ra chuyện thì cũng là chuyện của bọn họ, liên quan gì tới chúng ta?”
Mọi người thấy cũng có lý, đồng loạt gật đầu, đương nhiên cũng có chút lo lắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!