Thần Y nhìn Cố Trần bên cạnh, mắt trừng trừng mở to, như phát hiện chuyện gì rất hiếm lạ.
Trong thư viện luôn đồn Cố viện thủ từng là thiếu niên thích cờ bạc, không chỉ vậy, nghe nói còn đánh đến mức nhà tan cửa nát, nhưng mọi người đều cho là lời đồn thế thôi, vì Cố viện thủ chính trực, đầy ngay thẳng như thế, sao có thể biết đánh bạc được, hơn nữa còn đánh tới mức tí nữa thì khiến mình tan cửa nát nhài
Tin vịt! Nhất định là tin vịt!
Trong thư viện không có nhiều người tin vào chuyện này.
Nhưng lúc này khi nghe lời Diệp Quân nói, Thần Y mới hiểu, thì ra không phải là tin vịt, Cố viện thủ thật sự là gã nghiện cờ bạc.
Diệp Quân bỗng cười nói: “Được rồi được rồi."
Cố Trần thở ra một hơi, như nghĩ tới gì đó, gã quay đầu nhìn Thần Y bên cạnh, ra vẻ như hung thần ác quỷ: “Nha đầu, chuyện hôm nay, nếu dám truyền ra ngoài nửa chữ, thì đừng trách đạo sư ta giết người diệt khẩu đấy.”
Thần Y bình tĩnh nói: “Viện chủ đại nhân muốn bịt miệng, tốt nhất là cho ta tí lợi ích đi”.
Cố trần: “...”
Diệp Quân nở nụ cười, hắn nhìn Thần Y, thấy Diệp Quân nhìn mình, Thần Y cũng không yếu đuối đối mặt với hắn.
Diệp Quân cười nói: “Những vấn đề ngươi nói, tất nhiên †a cũng nghĩ tới, còn chuyện ngươi nói làm suy yếu quyên lợi của viện trưởng, trước khi nghiệp lớn chưa hoàn thành, thì không thể làm chuyện này được.”
Thần Y không nói gì.
Diệp Quân lại bảo: “Sỡ dĩ hoàng đế của thế giới trần tục ham mê quyền lợi, vì với bọn họ, quyền lực là thứ cao nhất, nhưng với người tu luyện như chúng ta, trước mặt Đại Đạo và trường sinh, quyền lợi chẳng đáng một đồng. Cho nên, ngươi không cần lo sau này ta sẽ ham mê quyền lợi... Đương nhiên, cho dù ta ham mê quyền lợi, cũng là chuyện bình thường, nên thế.”
Thần Y ngơ ngác, khó tin nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Thần Y, cười nói: “Suy cho cùng, không có ta, cũng sẽ không có thư viện bây giờ, không phải sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!