Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Vừa nói, hắn vừa kéo Toại Cổ Kim đi.

Đi được một đoạn, Toại Cổ Kim mới thoát khỏi tay hắn, trên mặt có tầng sương bao phủ, cách xa ba thước cũng có

thể cảm nhận được cái lạnh.

Diệp Quân bỗng lấy ra một xâu kẹo hồ lô đưa cho cô ta: “Thử xem, đây là quả hồ lô của hệ Ngân Hà.”

Toại Cổ Kim không thèm để ý đến hắn. Diệp Quân cười nói: “Thử chút thôi.”

Toại Cổ Kim vẫn không để ý đến hắn, bước nhanh về phía trước.

Diệp Quân không biết phải làm sao, đành phải đi theo.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đến thư viện Quan Huyền.

Trong thư viện.

Toại Cổ Kim đi đến bàn làm việc của Mục Khoản, ngồi xuống, lật xem sổ ghi chép trước mặt.

Mục Khoản cung kính đứng bên cạnh, có hơi thấp thỏm.

Đối mặt với Toại Cổ Kim, cô ta thực sự rất sợ hãi, người phụ nữ này giống như có thể nhìn thấu lòng người.

Một lát sau, Toại Cổ Kim nói: “Trước tiên nói về ưu điểm, trong khoảng thời gian này, Quan Huyên Giới đã ổn định hơn rất nhiều, điểm này ngươi làm rất tốt, nhưng mà, khi nói đến việc huy động quần chúng, ngươi làm chưa tốt lắm, vẫn còn quá nhân từ và lề mề.”

Mục Khoản do dự, sau đó nói: “Toại các chủ, ta lo lắng nếu hăng quá thì sẽ hóa dở, sợ rằng sẽ phản tác dụng.”

Toại Cổ Kim nhìn Mục Khoản: “Bây giờ vũ trụ Quan Huyền có bao nhiêu Đại Đế?”

Mục Khoản nói: “Có ba trăm bảy mươi hai vị.”

Toại Cổ Kim nói: “Lúc ở Thập Hoang, các ngươi có bao nhiêu vị?”

Mục Khoản nói: “À...”

Toại Cổ Kim nhìn cô ta: “Ngươi biết hiện tại Viện trưởng của ngươi còn bao nhiêu thời gian không? Thời gian của hắn không còn nhiều nữa. Cộng chủ thần điện sẽ sớm xuất hiện, khi đó, cuộc chiến tranh giành Đại Đạo sẽ mở ra, vô số đối thủ thần bí sẽ thi nhau xuất hiện, trong lúc Viện trưởng của các ngươi tranh giành Đại Đạo, các ngươi cứ đứng nhìn như vậy sao?”

Không đợi Mục Khoản lên tiếng, cô ta nói thêm: “Có gì mà hăng quá hóa dở chứ? Những gì bọn họ có bây giờ, là ai cho? Là Viện trưởng các ngươi cho. Trên đời này làm gì có việc chỉ nhận mà không trả chứ? Nếu có người như vậy, sao phải giữ hắn lại?”

Mục Khoản muốn nói nhưng rồi thôi. Toại Cổ Kim đột nhiên nói: “Linh.”

Bên cạnh cô ta, thời không khẽ run lên, một cô gái chậm rãi bước ra.

Toại Cổ Kim nói: “Từ giờ trở đi, dừng các việc mà ngươi đang làm, bây giờ dẫn người của ngươi tạm thời tiếp quản nội các của thư viện Quan Huyên.”

Cô gái tên Linh thi lễ: “Tuân lệnh.” Mặt Mục Khoản trắng bệnh.

Toại Cổ Kim hơi tức giận nói: “Tư tưởng, bây giờ còn chưa thống nhất được toàn bộ tư tưởng của vũ trụ Quan Huyền, đúng là ngu xuẩn, nếu đám người phía dưới không ý thức được lợi ích của bọn họ đang gắn liền với Viện trưởng, vậy cho dù Viện trưởng của các ngươi có làm nhiều hơn thế nữa, cũng đều vô ích, bản chất con người là vậy, nếu bạn ra tay giúp người, người đó sẽ xem bạn là ân nhân, nhưng nếu cứ giúp mãi thì họ sẽ xem chuyện bạn giúp họ là đương nhiên, không giúp nữa thì chính là kẻ thù của họ, người thật sự hiểu được việc cảm ơn càng ít!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!