Diệp Quân khó xử, hắn “giấy giụa” một hồi, sau đó cắn răng nói: “Hách Nhi cô nương, ta có thể cho cô xem, nhưng ta có một yêu cầu.”
Nói xong, mắt hắn đỏ lên.
Bên trong Cố Vấn Các.
“Mẹ kiếp!”
Một đám đàn ông không kìm được lửa giận.
Một người trong số đó lập tức đứng dậy: “Giết chết hắn! Khiến hắn hồn bay phách lạc!”
“Hồn bay phách lạc vẫn còn lời cho hắn quá, phải đánh hắn vào ngục tối, cho hắn sống không băng chết.”
Bên trong căn phòng nhỏ, Hách Nhi nhìn Diệp Quân, ánh mắt bình tĩnh: “Công tử muốn gì?”
Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Hách Nhi cô nương, ta có thể hôn cô một cái được không?”
Tiểu Tháp: “..." Hách Nhi nhìn chăm chằm Diệp Quân: “Nếu công tử muốn, ta có thể bảo cô nương khác tới, các cô ấy có thể phục
vụ theo mong muốn của công tử.”
Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Hách Nhi cô nương, cô nghĩ xấu về ta như vậy, ta không phải loại người đó.”
Hách Nhi nhìn chằm chằm hắn, không nói gì.
Diệp Quân khẽ lắc đầu, nằm xuống, thấp giọng nói: “Hách Nhi cô nương, lúc sư phụ ta đi đã nói không được tùy tiện cho người khác xem tháp, tháp này ẩn chứa một sức mạnh pháp tắc thần bí, sức mạnh pháp tắc này còn vượt xa nền văn minh Toại Minh, nếu là người khác vào sẽ chỉ mang đến tai họa chết người cho ta mà thôi.”
Vượt xa nền văn minh Toại Minh!
Hách Nhi nheo mắt: “Công tử có nói quá lời rồi không?”
Diệp Quân cười, không nói gì.
Căn phòng nhỏ đột nhiên rơi vào yên lặng.
Một lát sau: “Hách Nhi đột nhiên nói: “Nếu cho công tử hôn một cái thì sẽ cho ta nhìn sao?”
Diệp Quân đột nhiên ngồi dậy, ánh mắt nhìn Hách Nhi nóng rực: “Đúng vậy.”
Hách Nhi nhìn chăm chằm hắn: “Vậy công tử hôn đi”
Nói xong, cô ta chậm rãi nhắm mắt lại.
Bên trong Cố Vấn Các, mọi thứ đã nổ tung.
Diệp Quân chậm rãi đến gần Hách Nhi, thấy hắn càng ngày càng tới gần Hách Nhi, bên trong Cố Vấn Các, ánh mắt một đám đàn ông cũng đỏ ngầu như máu.
Càng ngày càng gần, Hách Nhi có thể cảm nhận được nhịp thở của Diệp Quân, hai tay cô ta bất giác siết chặt lại.
Đột nhiên, cô ta mở mắt ra, lập tức chủ động chạm nhẹ lên môi Diệp Quân.
Vừa chạm vào đã tách ra! Bên trong Cố Vấn Các, tất cả đều kêu gào.