Sau ba ngày...
Hôm nay, trên tàu sao, Tào Bạch ôm quyền nói với Diệp Quân: "Diệp huynh, ta phải đi rồi!"
Diệp Quân cười nói: "Diệp Quân ta ghi nhớ ân tình Tào huynh đã hộ tống! Nếu lần đến Thanh Châu này ta không chết, ngày sau chắc chắn sẽ tới Kiếm Tông cảm tạ Tào huynh!"
Tào Bạch lắc đầu: "Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!"
Y dừng lại một chốc rồi lại nói: "Diệp huynh, đường dài trắc trở, huynh bảo trọng!"
Diệp Quân gật đầu: "Sau này gặp lại!"
Tào Bạch ôm quyền chào rồi quay người ngự kiếm rời đi, chớp mắt đã mất dạng!
Sau khi Tào Bạch đi, Diệp Quân khẽ cười: "Phiền phức sắp tới rồi!"
Tịch Huyền cười nói: "Thì cứ để nó tới thôi!"
Diệp Quân bỗng quay đầu nhìn Tịch Huyền, từ trước giờ hắn vẫn chưa biết thực lực thật sự của Tịch Huyền!
Rốt cuộc cô ấy mạnh đến nhường nào?
Hắn không biết!
Vì hắn chưa từng được thấy Tịch Huyền thật sự đánh nhau với ai!
Tịch Huyền bỗng huơ tay trước hai mắt Diệp Quân, cười hỏi: "Nhìn ta làm gì? Mặt ta nở hoa hả?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không, ta đang nghĩ rốt cuộc thực lực của Tịch Huyền cô nương mạnh đến cỡ nào?"
Tịch Huyền khẽ cười: "Cũng tạm, tàm tạm thôi!"
Diệp Quân: "Cô từng là chủ tịch của thư viện Trung Thổ Thần Châu đấy!"
Tịch Huyền: "Chuyện đã qua rồi!"
Diệp Quân bỗng hơi tò mò: "Tịch Huyền cô nương, gia thế của cô thế nào?"
Tịch Huyền lắc đầu, không nói gì!
Diệp Quân khẽ gật đầu, không hỏi thêm.
Tàu sao lái vào sâu tinh không, với tốc độ này, mười lăm ngày nữa là họ sẽ tới Thanh Châu!
Càng tới gần Thanh Châu nghĩa là càng lúc càng nguy hiểm hơn!
Nhưng hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi!
...
Một bên khác, một cô gái đứng sâu trong tinh không, nhìn tàu sao chầm chậm trôi đi.