Nghe Diệp Quân nói vậy, những kiếm tu đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế đều dâng trào nhiệt huyết, một lát sau, tất cả mọi người đồng loạt quỳ trước Diệp Quân, kích động nói.
“Đa tạ Quân Đế”
Bọn họ đương nhiên rất biết ơn Diệp Quân, không có Diệp Quân, bọn họ muốn đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế phải tốn không biết bao nhiêu năm!
Bây giờ, Diệp Quân trả lại đế nguyên cho bọn họ để giúp bọn họ đạt tới Kiếm Đế, điều này là điều bọn họ không dám mơ tới.
Diệp Quân nói: “Chư vị, không bao lâu sau có thể sẽ có một trận chiến khốc liệt, vì vậy, đến lúc đó, ta cần chư vị giúp đỡ”
Tất cả kiếm tu đồng thanh nói: “Nguyện tử chiến vì Quân Đất”
Diệp Quân cười gật đầu: “Tiếp tục tu luyện!”
Hai trăm kiếm tu hành lễ, sau đó hóa thành từng luồng kiếm quang tiến vào hư không, tiếp tục tu luyện.
Diệp Quân nhìn khoảng hư không, lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi không sợ bọn họ trở mặt sau khi đạt tới Đại Đế sao?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ai dám?”
Nói xong, hắn xoay người tới trước mặt hai trăm bức thần vệ đồng đen, hai trăm bức thần vệ đồng đen này đều đã bị Tiểu Hồn trấn áp, điều bây giờ hắn muốn làm chính là không chế bọn họ!
Hắn đã thử nhưng bí pháp dùng để điều khiển thần vệ đồng đen bên trong di tích nền văn minh Toại Minh hoàn toàn không dùng được, nhưng điều này không làm khó được hắn, hắn niệm trong đầu: “Tiểu Hồn!”
Rất nhanh, linh hồn ký ức của Ung Đế bị Tiểu Hồn hấp thu bắt đầu tiến vào trong đầu hắn.
Tiểu Hồn có thể lấy được ký ức, nhưng đáng tiếc, ký ức này không được trọn vẹn.
Một lát sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, hắn đã hiểu sơ sơ về nền văn minh Toại Minh, nhưng cũng không nhiều, ký ức này khá lẻ tẻ, nhưng cũng may, hắn có thể lấy được cách để điều khiển những thần tướng đồng đen từ trong đó.
Hắn bắt đầu niệm chú, những thần tướng đồng đen kia bắt đầu rung lên, rất nhanh, tất cả thần vệ đồng đen đồng loạt quỳ xuống trước mặt hắn.
Thấy cảnh này, khóe miệng Diệp Quân nhếch lên, những thần tướng đồng đen này quả thận không tâm thường, dù tới Cựu Thổ cũng rất có lợi, vì cảnh giới của bọn họ đã bị trấn áp khi tới đây.
Như nghĩ ra điều gì đó, Diệp Quân đột nhiên nói: “Yểm Nhật”
Một luồng kiếm quang rơi xuống bên người Diệp Quân. Diệp Quân xòe lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn không gian rơi xuống trước mặt Yểm Nhật: “Đưa tới cho đám người đại ca †a, có một luồng đế nguyên trong đó là của ngươi.”
Yểm Nhật mừng như điên, nhận lấy nhãn không gian, hành lễ: “Tuân lệnh!”
Nói xong, y hóa thành một luồng kiếm quang rồi biến mất.
Diệp Quân nhìn những thần tướng đồng đen ở đẳng xa, nheo mắt lại, không biết đang nghĩ cái gì.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi lại có âm mưu gì?” Diệp Quân cười một tiếng, không nói gì.
Tiểu Tháp nói: "Nói cho Tháp gia đi, gần đây Tháp gia đọc rất nhiều sách, nên não đang hơi mệt.”
Diệp Quân nói: “Tháp gia, ngươi nói xem, nền văn minh Toại Minh sẽ làm thế nào để đối phó với ta?”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ý ngươi là?”
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Hy vọng lần này bọn họ sẽ kiên quyết!”
“Mẹ kiếp!”
Tiểu Tháp hưng phấn nói: “Ta hiểu ý của ngươi rồi, tiểu tử xấu xa”
Trong một tinh không, tinh hà vốn yên tĩnh đột nhiên rung chuyển, một lát sau, thời không bị nứt ra một chỗ, tiếp đó, một người đàn ông chậm rãi bước ra, người đàn ông mặc áo đen, tóc dài xõa xuống, trông rất hoang dã và lạnh lùng.