Không chỉ như thế, mà sức mạnh của cô ta cũng đã được tăng lên rất nhiều.
Nhưng đương nhiên cô ta sẽ không nói việc này ra, đừng nói là nói ra, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy xấu hổ chết đi được.
Thật ra nếu Diệp Quân biết được thì nhất định sẽ cực kỳ. khiếp sợ, bởi vì cô ta có thể cản nuốt huyết mạch phong ma của hẳn, mặc dù đó là huyết mạch phong ma không hoàn chỉnh, nhưng vẫn là huyết mạch phong ma, người bình thường căn bản không có khả năng cần nuốt được, còn biến thành thứ để bản thân sử dụng.
Diệp Quân chậm rãi bước đi, hắn cũng không phát hiện ra Đệ Nhất Tĩnh Chiêu có gì kỳ lạ, tiếp tục nói: "Trên người ta có ba loại huyết mạch, ba loại huyết mạch này đều khá đặc biệt, đến lúc đó xem ta có thể giúp cô nâng cao sức mạnh huyết mạch được hay không."
Nghe thấy lời nói của Diệp Quân, sắc mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bỗng nhiên càng đỏ hơn, cũng không biết là hắn cố tình hay là đang nghĩ như thế thật.
Cô ta liếc mắt nhìn Diệp Quân một cái, thấy vẻ mặt của Diệp Quân vẫn bình thường thì lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Quân lại nói: "Đương nhiên, sức mạnh huyết mạch chỉ là phụ, trong con đường võ đạo này, cần nhất chính là một đạo tâm dũng cảm và cần cù, vững vàng như đá, ta cảm thấy cô cũng có một chút khiếm khuyết trong lòng, nhưng không sao cả, dần dần sẽ được."
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu khẽ gật đầu, phát ra một tiếng nhỏ như muỗi kêu: "Ừ”"
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, nhìn thấy sắc mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đỏ bừng thì lập tức
hơi nghi ngờ: "Mặt của cô làm sao vậy?"
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu läc đầu, giả vờ bình tĩnh nói: "Không có gì, chỉ là hơi nóng thôi."
Nóng ư?
Diệp Quân có hơi nghỉ ngờ, người tu đạo sẽ cảm thấy nóng à?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ngẩng đầu nhìn về hướng cách đó không xa, vội vàng nói sang chuyện khác: "Chúng ta đến thương hội Tiên Các làm gì?"
Diệp Quân cười nói: 'Mua một chút đồ."
Khi nói chuyện, hai người đã tiến vào trong đại điện, thương hội này vẫn sôi nổi như vậy, đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía quầy bán trứng cách đó không xa, trước quầy là một thiếu niên đang vui vẻ xếp hàng.
Chính là Cố Trần!
Mà lúc này, trước quầy hàng đã dựng một tấm biển, trên đó ghi rõ ràng là tỷ lệ trứng rồng rất cao.
Nhìn thấy Cố Trần, Diệp Quân nhíu mày thật sâu.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn thoáng qua Diệp Quân mà không nói gì.
Diệp Quân đột nhiên nói: "Tĩnh Chiêu cô nương, cô nói xem có người sẽ tốt lên ư?"
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn thoáng qua Cố Trần kia rồi nói: "Trừ khi hoàn toàn hiểu ra, đương nhiên, phần lớn chính là đến chết vẫn không biết ăn năn hối lỗi."
Diệp Quân im lặng không nói gì.
Chẳng mấy chốc đã đến lượt Cố Trần, sau khi Cố Trần đưa tiền thì ôm một quả trứng đi sang một bên, gã chắp tay trước ngực, lẩm bẩm nói: "Đại Đế phù hộ cho ta, Đại Đế phù hộ cho ta, chỉ cần có một cơ hội là ta có thể thoát khỏi bước đường cùng, những người trước đây đã coi thường ta, ta muốn sau này bọn họ không thể đứng dậy được nữa.”
Nói xong, gã cẩn thận mở phong ấn ra.
Phong ấn được mở ra, quả trứng bị vỡ, lộ ra một tờ giấy từ từ bay ra, chỉ thấy trên đó viết là cảm ơn vì đã luôn lui tới!
Säc mặt của Cố Trần lập tức trở nên tái nhợt như tờ giấy, tê liệt ngồi trên đất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!