Có dám đến đấu một trận không!
Trong vũ trụ vô tận, âm thanh này xuất hiện như sấm giật, nơi nó đi qua tỉnh hà sôi trào, chư thiên run rẩy, vô số sinh linh trên vũ trụ đều nghe thấy rõ ràng.
Nhưng lại không có một lời đáp nào!
Toàn bộ tinh hà vũ trụ vô cùng yên tĩnh!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân dần thay đổi.
Tiểu Tháp run rẩy nói: “Sao có thể... Sao có thể được..."
Diệp Quân cũng cảm thấy khó hiểu.
Vì trong thế giới của hắn, cô cô váy trắng và ông nội là một tồn tại vô địch.
Đến tận bây giờ chưa một kẻ thù nào có thể sống sót sau khi gây hấn với hắn!
Chưa bao giờ có!
Nhưng bây giờ lại không có chút hồi âm nào.
Chẳng lẽ thực lực của Phạn Chiêu Đế này...
Nghĩ đến đây, Diệp Quân bỗng thấy hơi sợ hãi, Phạn Chiêu Đế từng nhìn thấy thực lực của cô cô, nhưng khi đó Phạn Chiêu Đế yếu kém hơn bây giờ rất nhiều, có thể nói Phạn Chiêu Đế bây giờ đã vượt xa ngày xưa nhiều!
Phạn Chiêu Đế không phải một kẻ ngốc!
Cô ta dám khiêu khích cô cô váy trắng và ông nội như thế chắc chắn là có đủ tự tin!
Lúc này, một suy nghĩ bỗng hiện lên trong đầu hắn. Nếu cô cô váy trăng và ông nội không còn vô địch nữa... Suy nghĩ này vừa xuất hiện, cảm giác sợ hãi lập tức lan ra trong lòng hắn tựa như thuỷ triều.
“Không!”
Diệp Quân bỗng siết chặt hai tay, nếu cô cô và ông nội không còn vô địch nữa thì lẽ nào hắn phải sợ hãi, sau đó hoàn toàn tuyệt vọng à?
Nếu đặt niềm tin của bản thân vào ông nội và cô cô thì hắn sẽ mãi mãi không thể nào vượt qua được họ, dù thành lập một trật tự mới thì nên tảng của trật tự đó cũng thành lập dựa vào ông nội và cô cô, dưới tình huống này, sao có thể bảo cô cô váy trắng và ông nội tuân thủ theo trật tự này được?
“Ha ha!”
Diệp Quân bỗng cười to, tiếng cười vang vọng khắp vũ trụ tinh không như sấm rền, khiến vũ trụ tinh hà liên tục rung động.
Tất cả mọi người đều nghỉ ngờ. Tên này cười gì vậy?
Diệp Quân cười to nói: “Thì ra là thế, thì ra là thế... Thì ra niềm tin từ trước đến giờ của Diệp Quân ta đều được xây dựng dựa vào cô cô và ông nội, nhưng ta chưa từng suy nghĩ sâu xa, Phạn Chiêu Đế, nếu không nhờ những lời này của cô thì ta thật sự không phát hiện ra ấy chứt”
Nói đến đây, hắn bỗng cầm kiếm chỉ về phía Phạn Chiêu Đế từ xa: “Phạn Chiêu Đế, bây giờ Diệp Quân ta sẽ cho cô biết, ở trong lòng ta, tương lai sẽ có một ngày cô cô và ông nội phải nghe theo trật tự do ta xây dựng, Diệp Quân ta sẽ đứng trước mặt bọn họ, chính miệng nói rằng kiếm đạo của bọn họ cũng chỉ đến thế mà thôi!"
Oanh!
Trong cơ thể Diệp Quân thoáng chốc có một tia kiếm ý đáng sợ cuộn trào khắp chư thiên vạn giới.
Đó không phải là kiếm ý trật tự Mà là kiếm ý vô địch! Lúc này, kiếm ý vô địch im lặng đã lâu của hắn xuất hiện một lần nữa, hơn nữa còn trở nên mạnh hơn với một tốc độ khủng khiếp!
Kiếm tâm bị che phủ, một khi phát hiện sẽ trở nên sáng như tuyết!
Không dám vượt qua cả suy nghĩ trong lòng mình thì sao dám có ý vô địch chứ?
Trước đây hắn vẫn luôn che giấu suy nghĩ thật trong lòng mình, thật ra bản thân hắn cũng biết đây là một điều không thực tế.
Cô cô váy trắng và ông nội quá vô địch. Nếu chỉ dám lén so sánh cũng giống như việc mình thầm mến một cô gái váy, ngay cả nói cũng không dám thì yêu
đương cái gì?
Hôm nay, Diệp Quân hắn muốn lớn tiếng nói ra suy nghĩ chân thực nhất trong lòng hắn!
Hắn muốn một ngày nào đó trong tương lai đứng trước mặt ông nội và cô cô, quang minh chính đại nói với họ rằng: Cô cô, ông nội, kiếm đạo của hai người cũng chỉ đến thế mà thôi!
“Ha hai”
Diệp Quân cười to một cách điên cuồng, lúc này, tâm kiếm đạo của hắn không còn chút bụi mờ nào nữa, sáng như tuyết như trăng.
Kiếm ý vô địch điên cuồng dâng trào, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, khí thế của kiếm ý vô địch đã không thua kém gì kiếm ý trật tự của hắn nữa!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!