Thế giới sau cánh cửa là một không gian sâu thẳm tối tăm, xung quanh tỏa ra một luồng áp lực bi thương.
Trước mặt bọn họ có một thềm đá rộng tâm mấy trăm trượng, uốn lượn từ dưới chân bọn họ, dẫn về phía nơi sâu thẳm trong tinh không cho đến cuối tầm mắt.
Thềm đá này có màu đỏ như được tưới máu lên, trông vô cùng kinh khủng.
Yêu tổ Man Hoang nhìn thềm đá đỏ như máu kia, vẻ mặt căng thẳng chưa từng thấy, vì khi ông ta nhìn thấy thềm đá kia, trái tim như bị một bàn tay nào đó siết chặt vậy, cảm giác vô cùng bí bách, hít thở không thông.
Phía cuối thềm đá có một tấm bình phong vô hình che chắn.
Vẻ mặt yêu tổ Man Hoang đầy nghi hoặc, đây rốt cuộc là nơi nào?
Nhưng vào lúc này, Phạn Chiêu Đế đột nhiên đi tới thêm đá, khi cô vừa bước lên thêm đá, nó đột nhiên rung lên kịch liệt, tiếp đó, từng ý chí cổ xưa đột nhiên dâng lên từ trên những thêm đá này, sau đó hung hăng cuốn về phía Phạn Chiêu Đế như dòng nước lũ.
Vẻ mặt Man Hoang yêu đột nhiên thay đổi, ông ta nhìn cảnh tượng trước mắt một cách khó tin, thất thanh nói: “Đây là ý chí chân thánh.”
Trên thềm đá có hơn mười vạn ý chí này!
Mỗi một ý chí đều là ý chí chân thánh!
Hơn mười ngàn luồng ý chí chân thánh!
Điều này có thể sao?
Yêu tổ Man Hoang nhìn thềm đá trước mắt một cách khó tin, chỉ cảm thấy không thể tin được.
Nền văn minh Bỉ Ngạn bây giờ để xuất hiện thêm một vị chân thánh nghe có vẻ đơn giản nhưng lại khó như lên trời, vậy mà nơi này lại có hơn mười ngàn ý chí chân thánh.
Đây rốt cuộc là nơi nào?
Giờ phút này, đầu óc ông ta ong ong, bị những ý chí chân thánh trước mắt dọa sợ ngây người.
Ngay lúc này, Phạn Chiêu Đế trên thêm đá đột nhiên nâng tay phải lên, nhẹ nhàng ấn một cái, vừa ấn, hơn mười ngàn ý chí chân thánh đã bị sức mạnh Ác Đạo của cô ta trấn áp.
Thấy cảnh này, con ngươi yêu tổ Man Hoang bỗng nhiên co lại, trong lòng kinh hãi vô cùng, chỉ cần giơ tay nhấc chân một cái là có thể trấn áp được hơn mười ngàn ý chí chân thánh.
Phạn Chiêu Đế chậm rãi đi tới cuối thêm đá, trên thềm đá có hơn mười ngàn ý chí chân thánh điên cuồng chống lại Phạn Chiêu Đế, muốn ngăn cản không cho cô ta tiến về phía trước, nhưng không có tác dụng, tất cả chân ý đều bị trấn áp, hoàn toàn không thể nào phản kháng.
Yêu tổ Man Hoang hơi do dự, sau đó vội vàng đi theo.
Nhưng khi ông ta bước lên thêm đá, ông ta phát hiện, những ý chí chân thánh kia không hề nhắm vào mình, ngược lại còn rất thân cận với ông ta.
Điều này khiến ông ta rất khó hiểu.
Mặt Phạn Chiêu Đế không cảm xúc, chậm rãi bước lên thêm đá, càng lên cao, ý chí chân thánh lại càng mạnh, nhưng vẫn không thể chống lại ác niệm của cô ta.
Yêu tổ Man Hoang theo sau Phạn Chiêu Đế càng đi càng ngạc nhiên, vì ông ta phát hiện, ý chí chân thánh vô cùng kinh khủng, dù chỉ có một luồng ý chí nhưng trong đó cũng ẩn chứa một luồng sức mạnh khủng bố khiến ông ta có cảm giác chấn động, hơn nữa, trong số đó, một số luồng khí tức cũng khiến ông ta cảm thấy rất quen thuộc.
Đây rốt cuộc là nơi nào? Yêu tổ Man Hoang vô cùng thắc mắc. Không bao lâu sau, Phạn Chiêu Đế đã đi tới cuối thềm đá, cô ta chỉ tay một cái, tấm bình phong vô hình che chở lập tức tan ra như giấy gặp nước.
Khi tấm bình phong che chắn hoàn toàn tan hết, từng luồng khí tức đáng sợ phả vào mặt, yêu tổ Man Hoang bất ngờ chưa kịp đề phòng lập tức bị những luồng khí tức này bóp nghẹt.
Phạn Chiêu Đế nhẹ nhàng vung tay, những luồng khí tức kia đều bị đẩy lùi, yêu tổ Man Hoang thở phào nhẹ nhõm, hít một hơi thật sâu.
Phạn Chiêu Đế bước qua cánh cửa đá, ở sau lưng cô ta, yêu tổ Man Hoang cũng vội vàng bước vào theo, sau khi ông ta bước quá cánh cửa đá, toàn thân lập tức hóa đá tại chỗ.
Trên đỉnh đầu là một tinh không.
Ở sâu trong tinh không đó, từng Quần Tinh cháy bỏng không ngừng rơi xuống chỗ bọn họ, dày đặc chằng chịt như mưa rơi thác đổ, vô cùng vô tận.
Ở phía trước Quần Tinh có một người đàn ông cao lớn đang đứng trên bầu trời, nhìn vũ trụ tinh hà, giữ đám Quần Tinh, dùng sức mình chống đỡ Quần Tinh rơi xuống.
Cách đó mấy trăm trượng về phía bên phải có một người đàn ông khôi ngô, dáng người cao lớn như ngọn núi, hai tay cầm búa vung ra trước mặt, mỗi lần búa đập xuống, tỉnh hà sẽ rung chuyển như một trận động đất lớn, phía sau ông ta có một thông đạo thời không dài mấy chục ngàn trượng mà ông ta dùng nắm đấm tạo ra.
Thời không này như bị một sức mạnh thần bí nào đó phong ấn, mỗi lần ông ta đấm xuống, thời không trước mặt sẽ chỉ bị phá vỡ một chút.
Cách mấy trăm trượng về phía trước có mười ba người đứng ở đó, dẫn đầu là một người đàn ông áo đen, chỉ thấy cơ thể người đàn ông thẳng tắp như thương như kiếm, trên tay ông ta cầm kiếm, đứng ngạo nghễ.
Chính là chân thánh Hạo Nhiên!
Phía trước bọn họ có một thông đạo thần bí, nó trông như một vòng xoáy, nhìn qua không thấy đáy, nhưng từ sâu trong vòng xoáy, những luồng khí tức mạnh mẽ không ngừng tuôn ra.
Mười hai người cứ đứng trông chừng ở đó như những bức tượng.
Yêu tổ Man Hoang nhìn cảnh tượng trước mắt mà bối rối. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây rốt cuộc là nơi nào?
Phạn Chiêu Đế đột nhiên chậm rãi tiến về phía thông đạo thần bí.
Trên tỉnh hà, người đàn ông cao lớn lấy sức mình chống đỡ Quần Tinh cúi đầu nhìn Phạn Chiêu Đế, khẽ nhíu mày.
Bên kia, người đàn ông khôi ngô điên cuồng đào thời không kia cũng quay đầu nhìn Phạn Chiêu Đế, khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!