Trú Hàn đáp: “Có một ít, nhưng những quyển tốt nhất thì không ở đây, mà là ở trên lầu.”
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn: “Ta có thể đi lên được không?”
Trú Hàn chớp mắt: “Không biết.”
Diệp Quân nói: “Vậy chúng ta đi lên thử xem.” Trú Hàn đáp: “Được.”
Hai người đi lên lầu, vừa tới cửa vào thì một luồng sức mạnh thần bí lập tức chặn hai người lại.
Trú Hàn có phần bất đắc dĩ nhìn Diệp Quân. Diệp Quân gật đầu: “Chúng ta đi thôi.”
Hai người vừa định xuống lầu thì lúc này lại có một ông lão đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hai người. Ông lão mặc một bộ áo xám, lưng hơi gù, trong tay ôm một quyển sách cổ dày cộm.
Trú Hàn thấy ông ta thì khẽ cúi đầu: “Sư bá”
Ông lão trước mặt này cũng là một vị Đại giáo sĩ tên là Thời Dư, cùng cấp bậc với Tống Uyên, hơn nữa còn học cùng một thầy với Tống Uyên, địa vị của ông ta ở Thánh Đường Bỉ Ngạn cũng vô cùng cao, chỉ là hơi khiêm tốn, hơn nữa không thích giao tiếp với người ngoài, cả ngày chỉ làm tổ ở trong Đồ Thư Điện này.
Thời Dư liếc nhìn hai người họ: “Vào đi!”
Nói xong, ông ta đi về phía lối vào, màn chắn vô hình đột nhiên biến mất không dấu vết.
Tầng hai chính là một lầu các nhỏ, giá sách ở bên trong không nhiều, chỉ có mười giá sách.
Sau khi Diệp Quân và Trú Hàn bước vào, hai người đều tò mò quan sát xung quanh.
Diệp Quân quay đầu nhìn Trú Hàn: “Cô chưa từng vào đây sao?”
Trú Hàn khẽ mỉm cười: “Ta từng vào một lần từ rất lâu rồi, nơi này không phải là nơi có thể tùy tiện ra vào. Chỉ cần tùy ý lấy một quyển sách cổ ở trong đây ra là có thể khiến cho cả Bỉ Ngạn Giới gặp trận động đất lớn.
Diệp Quân đi tới một giá sách, hắn đang định đưa tay ra lấy một quyển sách cổ, thì giống như nghĩ đến việc gì đó, hắn bèn dừng lại, sau đó quay đầu nhìn Thời Dư ở phía xa xa. Thời Dư liếc nhìn hắn một cái: “Cứ xem đi”
Diệp Quân mỉm cười đáp: “Cảm ơn”
Dứt lời, hắn cầm lấy một quyển sách cổ ở trước mặt hắn lên, vừa mở ra xem, một dòng chữ cổ xuất hiện trong tâm mắt hắn: “ Thánh quyền Bỉ Ngạn!
“Oa!"
Lúc này, Trú Hàn đột nhiên đi tới, kinh ngạc nói: “Đây, đây chính là Thánh quyền Bỉ Ngạn mà năm đó vị chân thánh Thiên
Phong có quyền đạo phi phàm sáng tạo ra đây mà”
Diệp Quân nhìn Trú Hàn đang kinh ngạc ở bên cạnh: “Chân thánh Thiên Phong sao?”
Trú Hàn gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy. Vị chân thánh này quyền đạo vô song, vô cùng cường đại.”
Dứt lời, trong mắt cô ta tràn đầy sự tôn kính và sùng bái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!