Diệp Quân nói: “Được không?”
Tam tỷ cười nói: “Con đường đệ tu là trật tự, đúng chứ?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Tam tỷ suy nghĩ một chốc, sau đó nghiêm túc nói: “Lão đệ, Tam tỷ là kẻ nghịch đạo, đệ bảo một kẻ nghịch đạo đi tuân thủ trật tự, thuận theo con đường của người khác có phải không ổn lắm không?”
Diệp Quân mỉm cười, đang định nói gì đó, nhưng lúc này Tam tỷ lại nói: “Không phải là không thể, nhưng đệ phải nói cho ta biết trật tự của đệ là thế nào?”
Diệp Quân lập tức nói: “Đệ muốn thống nhất toàn bộ vũ trụ, sau đó thiết lập một trật tự tương đối công bằng, để kẻ yếu không còn phải sợ hãi, kẻ mạnh không thích làm gì thì làm, để quyền lợi không kiêu ngạo, kẻ ác phải trả giá, để người lương thiện có thể tự bảo vệ mình”.
Hắn một hơi nói hết ý, sau đó hơi thấp thỏm nhìn Tam tỷ trước mặt.
Tam tỷ nhìn chằm chăm hắn một hồi, bỗng cười nói: “Tiểu Cửu, Tam tỷ không ngờ đệ chịu nhiều khổ sở thế mà còn có thể đơn thuần như vậy”.
Diệp Quân hơi cúi đầu xuống, vẻ mặt ảm đạm.
Nhưng lúc này Tam tỷ lại nói: “Nhưng, thế giới này của chúng ta đúng là cần một vài người đơn thuần như đệ”.
Nói rồi cô ta vỗ vai Diệp Quân, sau đó nói: “Tam tỷ không có ý cười nhạo đệ, ngược lại Tam tỷ vẫn rất bái phục đệ, thật xa, đấy".
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Tam tỷ, nhìn ánh mắt chân thành của Tam tỷ, hắn cười nói: “Cảm ơn Tam tỷ”.
Tam tỷ cười nói: “Lát nữa nếu có gì cần thì cứ nói với Tam tỷ. Nhưng Tam tỷ cũng có một yêu cầu nho nhỏ, đó là làm việc gì cũng đừng bỏ dở giữa chừng”.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tất nhiên”.
Tam tỷ cười nói: “Phải nói là trật tự mà đệ nói rất thú vị, Tam tỷ thật sự rất mong chờ ngày có thể nhìn thấy đệ lập ra trật tự, đệ nhất định phải cố gắng”.
Diệp Quân cười nói: “Đệ đảm bảo, ngày này chắc chắn sẽ không quá lâu”.
Tam tỷ khẽ cười, vỗ vai hắn: “Cố lên”.
Diệp Quân đang muốn nói gì đó, lúc này hắn như nhận ra được điều gì, bỗng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy lúc này Quân Đế ở đẳng xa đã lao lên trời, mặc dù bị trấn áp vô số lần nhưng khí tức của ông ta lại mạnh lên gấp mấy lần.
Vừa lao lên trời, chỉ thấy Tổ Đạo đó đánh một chưởng xuống.
Đòn tấn công này không có bất kỳ khí tức và khí thế nào, chỉ rất bình thường, thế nhưng chính một chưởng bình thường này lại khiến quyền thế ngút trời mà Quân Đế bên dưới phóng ra bị áp chế dưới bầu trời. Sau khi tay phải Tổ Đạo đè xuống dưới, quyền thế đáng sợ đó bắt đầu vụn vỡ, sau đó Quân Đế lại bị rơi từ trên trời xuống.
Nhưng chẳng mấy chốc, Quân Đế dừng lại, ông ta dừng lại ở giữa không trung, mái tóc dài tung bay theo khí tức của mình, sắc mặt hơi tái, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Tổ Đạo ở phía trên bầu trời, Tổ Đạo cúi đầu nhìn ông ta như thể đang nhìn xuống một đám loi nhoi: “Tiếp tục”.
Giọng Tổ Đạo không lớn nhưng mọi người đều nghe rất rõ.
Không có chỗ nào trong cả vũ trụ này không có sự tồn tại của Tổ Đạo.
Tổ Đạo là thần của vũ trụ cấp mười.
Ngay lúc này mọi người cũng đã hiểu Tổ Đạo đang chơi †rò mèo vờn chuột, Tổ Đạo không xem Quân Đế này là gì cả.
Nhận ra điều này, các cường giả ở đó đều nhìn Tổ Đạo, lúc này ngoài sự kính sợ ra, họ còn cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Tổ Đạo này mới không lường được, như thể vũ trụ vô tận, không có giới hạn, điểm kết thúc.
Diệp Quân nhìn chăm chằm Tổ Đạo, phải nói là cảm giác mà Tổ Đạo mang đến quả thật rất khó dò, giống như một ngọn núi cao vô tận khiến người ta không khỏi sợ hãi, muốn khuất phục, không khỏi có ý nghĩ muốn đuổi theo, nhưng thoáng chốc trong mắt hắn hiện lên ý chí chiến đấu vô tận, càng quyết tâm hơn.
Cơ thể Diệp Quân có thể bị đánh bại, nhưng ý chí thì không.
Tam tỷ ở bên cạnh nhìn đôi mắt tràn đầy ý chí chiến đấu của Diệp Quân thì bỗng nở nụ cười, ánh mắt hiện lên vẻ tán thưởng, vị Cửu đệ này quả thực rất xuất sắc, mang đến rất nhiều bất ngờ cho cô ta.
Tương lai chắc chắn sẽ là một thanh vũ khí rất mạnh.
Trên bầu trời, sau khi bị trấn áp trở về vị trí ban đầu, tinh thần chiến đấu của Quân Đế vẫn rất cao, trong mắt không hề có tia sợ hãi nào, chỉ có tinh thần chiến đấu vô tận.
Đối mặt với sự khiêu khích của Tổ Đạo, Quân Đế không hề nhượng bộ, ngay lúc đó ông ta lại ngưng tụ tượng Đạo của mình rồi bay lên trời, đấm mạnh vào Tổ Đạo.
Trăm trận không phục.
Đây là ý chí Đại Đạo của Quân Đế.
Lần này, khí thế của Quân Đế còn mạnh hơn lần trước, nhưng ông ta vẫn bị Tổ Đạo trấn áp. Không giống như trước, lần này một luồng sức mạnh của Tổ Đạo bao trùm lấy Quân Đế, nhốt ông ta ở trong đó, không thể động đậy.
Khi Quân Đế bị trấn áp, giọng Tổ Đạo bỗng vang lên: “Giết”.
Nhận được lệnh của Tổ Đạo, đám người Hoang Cổ Thiên và Chử Minh không dám do dự, lập tức lao về phía Quân Đế.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!