Thấy thế mọi người đều khá ngạc nhiên.
Họ không ngờ mục tiêu chính Quân Đế lại là Tổ Đạo trên bầu trời đó.
Mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Diệp Quân cũng ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi siết chặt hai tay, lúc này ánh mắt Tam tỷ bên cạnh hắn cũng hiện lên vẻ lo lắng.
Đòn tấn công của Quân Đế phá vỡ vô số thời không, bay đến trên bầu trời dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Lúc này Tổ Đạo bỗng giơ tay phải ra, sau đó đè xuống.
Ầm!
Chỉ nghe thấy tiếng nổ ầm, sau đó cú đấm đáng sợ đó vỡ tan, một bóng người rơi xuống từ trên trời.
Chính là Đế Quân.
Thấy thế đám người Hoang Cổ Thiên thở phào, sắc mặt Diệp Quân và Tam tỷ sa sâm.
Sau khi rơi xuống, thời không xung quanh ông ta đầy những mảnh vỡ tượng Đạo, vẻ mặt ông ta cũng vô cùng tái nhợt, nhưng trong mắt vẫn hiện lên ý chí chiến đấu, ông ta bật cười, giơ tay phải ra siết chặt lại, vô số mảnh vỡ tượng Đạo đó bất ngờ tập trung lại, thoáng chốc tượng Đạo của ông ta đã trở lại trạng thái ban đầu.
Hoang Gổ Thiên và Thái Huyên U nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, lúc này họ nhận ra sự cách biệt giữa mình và Quân Đế đã không phải là cách biệt cảnh giới đơn thuần, cảnh giới mà họ tu luyện là cảnh giới Tổ Đạo đặt ra, nhưng cảnh giới của Quân Đế và mấy kẻ nghịch đạo này đã không phải là cảnh giới do Tổ Đạo đặt ra.
Nói cách khác, người ta đã đến một thế giới khác rồi. Nghĩ đến đây hai người cảm thấy bất lực.
Con đường thuận đạo dễ đi, nghịch đạo thì khó đi đấy, nhưng nếu nghịch đạo bước ra thì chắc chăn là vô địch.
Chỉ là con đường nghịch đạo liệu có người có thể thành công không?
Nghĩ đến đây hai người lại bật cười.
Thực lực của Quân Đế này là vô địch, nhưng chẳng phải vấn bị một đòn của Tổ Đạo đánh gục đó sao?
Tổ Đạo mới là người bất khả chiến bại thật sự.
Mặc dù Quân Đế ở phía xa bị áp chế trong mắt ông ta lại đầy vẻ hưng phấn, ngẩng đầu nhìn Tổ Đạo một chút, cười nói: “Lại nào”.
Vừa dứt lời, ông ta bỗng giơ chân phải lên, tượng Đạo cực lớn lại bay lên trời, lao thẳng về phía Tổ Đạo.
Uy lực Đại Đạo cuồn cuộn lan ra khắp nơi. Lại đánh tiếp!
Thấy Quân Đế còn muốn đánh, không chỉ mọi người, ngay cả Diệp Quân cũng khá ngạc nhiên, Nhị ca này quả thật rất lợi hại.
Dưới cái nhìn của mọi người, Quân Đế lại đánh một quyền vào Tổ Đạo, so với đòn tấn công trước đó, uy lực của đòn tấn công này mạnh hơn, dường như muốn nghiền nát vũ trụ vô tận, chỉ uy lực quyền thế toát ra thôi đã áp đảo tất cả cường giả ở đó.
Sau đòn tấn công đó, Tổ Đạo không cảm xúc, lại giơ tay phải lên, sau đó đè xuống.
Ầm!
Chỉ thoáng chốc, nắm đấm nổ tung cùng với tượng Đạo, sau đó Quân Đế lại rơi từ trên trời xuống, nhưng ngay sau đó ông ta lập tức đứng vững, sau đó ông ta lại lao thẳng lên trời về phía Tổ Đạo.
Ý chí chiến đấu ngút trời. Quân Đế hết lần này đến lần khác bị trấn áp, nhưng lại hết lần này đến lần khác lao về Tổ Đạo, hơn nữa đáng sợ nhất là ông ta đều trở nên mạnh hơn.
Yêu nghiệt kiểu chiến đấu. Yêu nghiệt này thì càng đánh càng hăng. Vạn năm mới có một.
Thế nhưng cho dù vậy, Quân Đế vẫn không thể làm gì được Tổ Đạo, chỉ bằng một tay, ông ta đã dễ dàng áp chế Quân Đế hết lần này đến lần khác.
Hơn nữa mọi người đều có thể nhìn ra, ông ta vẫn chưa dùng hết sức.
Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, trầm giọng nói: “Tam tỷ, Tổ Đạo này có gì đó không đúng”.
Tam tỷ khẽ gật đầu: “Hình như cũng đang đợi gì đó”.
Diệp Quân cau mày, chậm rãi ngẩng đầu nhìn vào tận sâu nơi bầu trời, cho đến hiện giờ hắn vẫn chưa nhìn thấy Phạn Chiêu Đế, điều này không bình thường.
Trận chiến này, Tổ Đạo đã đích thân tham gia trận chiến, còn có nền văn minh vũ trụ cấp chín và nền văn minh vũ trụ cấp mười, động tĩnh của các cường giả đỉnh cấp lớn như vậy, hắn không tin Phạn Chiêu Đế không biết, hơn nữa người phụ nữ đó còn là một bọn với Tổ Đạo.