Cảnh giới của mọi người tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Chỉ nháy mắt, vô số khí tức trong sân xông lên trời, sau đó quét qua tất cả mọi thứ như nước lũ, tinh vực trong sân bắt đầu trở nên hư ảo.
Còn lúc này tất cả các cường giả tới tham chiến đã hoàn toàn ngơ ngác.
Lúc này đến cả sắc mặt của Hoang Cổ Thiên và Thái Huyền U cũng kinh ngạc, không biết phải làm sao, bởi vì bọn họ đã tới cảnh giới Đạo Cực rồi, hơn nữa, còn là cảnh giới Đạo Cực đỉnh cao, khoảnh khắc này người trong họ đằng sau bọn họ cũng đã tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Trong sân, sau khi mọi người kinh ngạc thì vui mừng khôn xiết!
Vô số người hưng phấn điên cuồng kêu to, chấn động cả mây xanh.
Đặc biệt là những cường giả đã nhiều năm chưa đột phá, vốn dĩ đời này đã vô vọng trong việc không thể tiến thêm một bước, chỉ có thể đợi tuổi thọ hao tận, tìm một nơi chôn cất, nhưng bọn họ không ngờ, giờ này khắc này, cảnh giới của bọn họ lại tăng lên một cấp ngay tại chỗ!
Lại tăng thêm một cấp, đối với họ mà nói, chắc chăn là ơn tái tạo!
Chẳng mấy chốc, rất nhiều cường giả trong sân dồn dập vái lạy về phía chân trời, khoảnh khắc này, trong lòng bọn họ, chắc chăn Tổ Đạo cũng như thần linh, còn tín ngưỡng của bọn họ với Tổ Đạo, cũng trở nên càng tinh khiết.
Phía dưới, Quân Đế nhìn những cường giả tăng một cấp ngay tại chỗ kia, vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt không có tí biến động nào, ông ta đứng đó, giống như một ngọn núi.
“Giết!”
Đúng lúc này, chân trời đột nhiên có âm thanh mơ hồ của Tổ Đạo truyền đến.
Nghe mệnh lệnh của Tổ Đạo, một cường giả đột nhiên cười lớn, “Kẻ nghịch đạo? Tới đi, cho ta thấy thực lực của kẻ nghịch đạo các ngươi!”
Nói rồi, gã lao từ trời xuống, tới thẳng phía Quân Đế, sức mạnh ghê gớm chấn động đến mức cả tinh hà sôi sục.
Sau khi thực lực tăng một cấp, tất cả cường giả trong sân đều trở nên tự tin vô cùng.
Phía dưới, Quân Đế nhìn cường giả xông tới, mặt ông ta vô cảm, giơ tay đấm một phát.
Ẩm!
Trong mắt của mọi người, chỉ thấy cường giả đang trong quá trình phi như bay tới đã hóa thành tro bụi.
Giết trong nháy mắt! Nhìn thấy cảnh này, trời đất đột nhiên trở nên yên lặng. Lại là giết trong nháy mắt!
Khoảnh khắc này, các cường giả vốn dĩ đang hưng phấn quá đỗi như bị dội một gáo nước lạnh, yên tĩnh lại.
Quân Đế nhìn đám cường giả đứng ở chân trời, “Kẻ tiếp theo.
Kẻ tiếp theol Khoảnh khắc này, không ai dám lên nữa.
Đúng lúc này, Hoang Cổ Thiên đột nhiên cười nói: “Để ta tới đánh với các hạ.”
Nói rồi, ông ta đột nhiên bước về trước một bước, bước này vừa hạ xuống, chỉ thấy thời không trước mặt ông ta đột nhiên như dập dờn như làn sóng, chớp nháy, sức mạnh Tổ Đạo vô tận từ trời đất tụ hội lại, lúc này, ông ta lại bước về trước một bước.
Âm ầm!
Nháy mắt, sức mạnh Tổ Đạo vô tận đột nhiên hóa thành một cánh tay khổng lồ nắm giữ trời, sau đó hung hăng võ từ trời xuống.
Đấm này rơi xuống, không chỉ có sức mạnh từ người Hoang Cổ Thiên, còn có sức mạnh đại đạo, ông ta đã kết hợp sức mạnh của hai thứ lại, do đó, uy lực của đấm này cực kì mạnh mẽ, vừa rơi xuống, xung quanh thời không đã bắt đầu nứt ra từng lớp.
Rất nhiều cường giả ở bốn phía sợ hãi vô cùng, dồn dập lùi về sau.
Phía dưới, mặt Quân Đế vẫn vô cảm, hai tay ông ta chắp sau người, nhìn bàn tay khổng lồ che trời lấp đất kia hung hăng rơi xuống, trong mắt vẫn không dao động tí nào.
Đúng lúc này, tay phải chắp sau người ông ta đột nhiên siết chặt thành nắm đấm.
Ầm!
Một luồng ý chí khủng bố đột nhiên xông ra từ người ông ta.
Âm ầm!!
Chỉ nháy mắt, bàn tay chống trời kia vỡ nát ầm ầm, sức mạnh ý chí đó đánh thẳng một mạch, tới chỗ Hoang Cổ Thiên.
Phía trên con rồng khổng lồ, hai mắt Hoang Cổ Thiên khẽ híp lại, tay trái ông ta lật lại, sau đó, đột nhiên rơi xuống, trong lòng bàn tay, vô số sức mạnh tổ đạo quét ra, song, những sức mạnh tổ đạo kia chưa đủ ngăn chặn ý chí của Quân Đế, sức mạnh ý chí to lớn hất bay Hoang Cổ Thiên đi, sau đó con rồng khổng lồ dưới chân ông ta cũng bị ảnh hướng, theo một tiếng kêu thê lương vang lên, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, con rồng kia nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Nhìn thấy cảnh này, con vượn Bàn Tinh dưới người Thái Huyền U lập tức bị dọa sợ cho lùi về sau mấy bước liền.
Sắc mặt Thái Huyền U hơi khó coi, trong lòng càng hoảng Sợ vô cùng.
Hoang Cổ Thiên lùi trăm ngàn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, khóe miệng của ông ta đã tràn ra một vệt máu.