Tân nương nương thoáng vẻ phức tạp, bây giờ bà ta đã thấy hơi hối hận. Nếu khi ấy Thiên Thần không cản bà ta lại thì bà ta đã làm chuyện sai lầm lớn rồi.
Thế lực phía sau Diệp Quân có khả năng cao đến từ văn minh vũ trụ trên cấp mười, thế giới trong Tiểu Tháp này thật sự rất đáng tin.
Thiên Thần: “Hi vọng huynh ấy vẫn bình an”.
Tần nương nương tỉnh lại trong suy nghĩ, sau đó gật đầu, nhưng không nói gì mà chỉ có vẻ lo lắng.
Diệp công tử có lai lịch phi phàm, nhưng đối thủ của hắn cũng không đơn giản.
Nhất là cường giả thần bí đã phong ấn tu vi của hắn. Ở một nơi khác, Phạn Thiện im lặng ngồi dưới đất.
Cô ta biết Diệp Quân đang đánh nhau bên ngoài, không biết tình hình sao rồi.
Lúc này, Tiểu Tháp chợt nói: “Hắn vẫn ổn”. Phạn Thiện ngẩng lên: “Ai...”
Một Tiểu Tháp màu vàng mờ ảo xuất hiện. Phạn Thiện nhìn nó rồi vội hỏi: “Hắn không sao chứ?”
Tiểu Tháp: “Ừm, cô không phải lo, cứ yên tâm tu luyện ở đây”.
Phạn Thiện thoáng do dự rồi nói: “Ta ra ngoài xem được không?”
Tiểu Tháp: “Được, hơn nữa ta còn đến nhờ cô giúp”. Phạn Thiện tò mò: “Giúp gì?”
Tiểu Tháp: “Cô ra ngoài rồi thì nắm tay hắn hộ ta”. Phạn Thiện chớp mắt: “Thế thôi ư?”
Tiểu Tháp: “Ừ”.
Đương nhiên nó không quên nha đầu này có thể chữa trị cho Diệp Quân, mà nó thấy điều này cũng rất lạ.
Phạn Thiện gật đầu, sau đó đứng dậy: “Ra ngoài bằng cách nào?”
Tiểu Tháp: “Ta đưa cô đi”.
Phạn Thiện: “Tiểu Tháp”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!