Nói rồi, ông ta lắc đầu: “Nếu chỉ vậy thì đâu đến nỗi. Điều độc ác hơn là cứ cách một thời gian, Tổ Đạo lại mở lại vũ trụ một lần, mang tiếng là cân bằng vũ trụ nhưng thực chất mục đích lại là không muốn để bất kỳ vũ trụ nào xuất hiện sinh linh mạnh mẽ gây đe doạ đến nó. Thứ đang hút máu của vũ trụ không phải chúng sinh mà là Tổ Đạo đấy”.
Nghe Thượng Thương Chủ nói xong, Diệp Quân ngước lên ngỡ ngàng nhìn ông ta.
Thượng Thương Chủ nói tiếp: “Cửu Châu Chủ, thuận đạo thì không bao giờ vượt Đại Đạo được. Vì Tổ Đạo đã cặt đứt con đường ấy lâu rồi. Sở dĩ nó tạo ra một con đường để ngươi đi không phải cho ngươi đi đến cuối mà để dễ dàng nô dịch ngươi hơn. Sự tồn tại của ngươi ngày hôm nay là vì có những kẻ nghịch đạo như chúng ta, sau này nếu không còn những người như chúng ta nữa thì để xem Tổ Đạo cho tha cho ngươi không”.
Cửu Châu Chủ bình tĩnh nói: “Thượng Thương Chủ, đạo tâm của ta rất kiên định, không phải chỉ vì vài ba câu của ngươi mà lay động được. Ta hỏi lại lần cuối, theo thì sống, chống lại thì chết, ngươi chọn con đường nào?”
Thượng Thương Chủ cười phá lên: “Ta thà chết đứng còn hơn sống quỳ, nào, nghe nói ngươi là cường giả mạnh nhất vực Cửu Châu, cho ta xem thử coil”
Nói xong, ông ta cất bước, hình dạng Đại Đạo khổng lồ cùng các luồng uy áp nghịch đạo đã xuất hiện.
Cả vũ trụ tinh hà rung chuyển.
Cửu Châu Chủ cũng không chịu yếu thế, ông ta tiến lên trước rồi năm chặt tay phải lại, ngay sau đó Cửu Châu Quyền đã bay đi.
So với trước đó, thực lực hiện giờ của ông ta đã mạnh hơn rất nhiều. Uy lực của quyền này đủ để dễ dàng diệt trừ rất nhiều vũ trụ tinh hà.
“Lên đi!”
Thượng Thương Chủ chợt cười lớn, sau đó hình dáng Đại Đạo phía sau đã tung một cú đấm mạnh về phía Cửu Châu Chủ. Quyền thế ngất trời, tinh hà mênh mong không thể chịu nội nên đã dần diệt vong.
Đối mặt với quyền của Thượng Thương Chủ, Cửu Châu Chủ không hề sợ hãi, ông ta năm chặt tay phải lại, vô vàn Cửu Châu Quyền đã ngưng tụ, ngoài ra còn có sức mạnh Đại Đạo nữa.
Khi ảo ảnh Đại Đạo của Thượng Thương Chủ bay tới, Cửu Châu Chủ đã lách nhảy lên rồi tung một quyền về phía ảo ảnh
Đại Đạo.
Quyền của ông ta mở ra hợp lại, vô cùng mạnh mẽ, nó mang khí thế tiêu diệt tất cả.
Loáng cái, hai quyền mạnh mẽ của bọn họ đã va chạm.
Ẩm!
Ngay sau đó có một làn sóng khủng khiếp lan ra. Hoà thượng béo có thực lực yếu nhất đã bị đánh bay ra xa.
Diệp Quân cũng bị đẩy lui, nhưng hắn vẫn chống đỡ được.
Còn ý chí Đại Đạo thì vẫn đứng vững vàng, nó lạnh lùng nhìn Thượng Thương Chủ, thi thoảng lại nhìn sang Diệp Quân.
Sau khi Diệp Quân thấy Thượng Thương Chủ không rơi xuống thế hạ phong thì bắt đầu nhìn sang ý chí Đại Đạo, hắn không nói nhiều mà vung kiếm lên chém luôn.
Chiến đấu!
Hắn phải chiến đấu.
Nếu không chiến đấu thì phong ấn Ác Đạo trong cơ thể hắn sẽ ngày càng mạnh hơn, sau đó trấn áp hoàn toàn tu vi
cùng thực lực của hắn.
Thấy Diệp Quân dám chủ động ra tay, ý chí Đại Đạo lạnh mặt rồi điểm mạnh một cái.
Một thần quang Đại Đạo xuất hiện, sau đó bùng nổ.
Chẳng mấy chốc, kiếm quang của Diệp Quân đã bị vỡ nát, hắn lại biến thành một đường kiếm rồi tấn công tiếp.
Thực lực của ý chí Đại Đạo mạnh hơn Diệp Quân, nhưng vấn đề là Diệp Quân có kiếm Thanh Huyên nên có thể phá được sức mạnh của nó. Điều này khiến tuy nó có thể áp chế Diệp Quân nhưng không thể giết hắn ngay được.
Hoà thượng béo ở phía xa thấy thế thì đã hoảng sợ đến cực điểm, tuy thực lực của gã không tệ, nhưng gã biết rõ mình kém hơn những người này rất nhiều.
Giờ gã không thể tham gia vào trận đánh này nữa. Nhưng gã không rời đi mà chuẩn bị ăn hôi một chút, ánh mắt của gã nhìn vào thanh kiếm của Diệp Quân. Nếu Diệp
Quân chết thì gã có cơ hội lấy thanh kiếm ấy.
Vì ý chí Đại Đạo là cường giả quá mạnh rồi, chắc chắn nó không thèm mấy thứ tầm thường kia đâu.
Uỳnh!
Đúng lúc này, chợt có một tiếng nổ vang lên ở phía xa, ngay sau đó có một đường kiếm lan ra xung quanh.
Diệp Quân liên lục lùi lại, khi hắn vừa dừng bước thì thấy ý chí Đại Đạo đã lao tới, sau đó là một cú đấm.
Diệp Quân bay lên cao rồi chém một kiếm xuống.
Ẩm! Hắn lại bị đánh bay.
Tuy Diệp Quân đã bị áp chế, nhưng ý chí Đại Đạo không giết được hắn.