Phạn Thiện tròn xoe mắt: “Chỉ một nhát kiếm ư?” Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Phạn Thiện giơ ngón cái lên: “Diệp Quân, lợi hại”. Diệp Quân bật cười.
“Ngươi mạnh miệng thật”.
Ngay lúc này một thị vệ bên cạnh Cổ Phiệt chậm rãi bước. ra, y nhìn chăm chăm Diệp Quân: “Tỷ thí một chút nhé?”
Diệp Quân nhìn thị vệ, Cổ Phiệt bỗng tức giận nói: “Lui xuống”.
Thị vệ tức giận nói: “Thủ lĩnh, hẳn xem thường chúng ta”.
Cổ Phiệt xoay người nhìn Diệp Quân, chắp tay lại: “Diệp công tử, người dưới trướng không hiểu chuyện, còn mong thứ lỗi”.
Ông ta không biết lai lịch của người trước mặt này, nhưng đối phương lại có thể khiến Sáng Thế Đạo Điện truy lùng, chứng tỏ không phải là người thường. Hơn nữa, bây giờ còn chưa chắc là địch hay là bạn, đi đắc tội với người ta làm gì?
Ngay lúc này, Thiên Thần và một người phụ nữ mặc đồ cổ trang bỗng xuất hiện.
Đám người Cổ Phiệt biến sắc, vội cung kính chào: “Chào. nương nương, điện hạ”.
Tân nương nương gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Quân và Phạn Thiện đang ngồi ở một bên, Diệp Quân kéo Phạn Thiện đứng dậy, đi đến trước mặt Tần nương nương và Thiên Thần: “Chào bá mẫu”.
Phạn Thiện cũng mỉm cười: “Chào bá mẫu”.
Tân nương nương nhìn Diệp Quân, cảm thấy khá ngạc nhiên, thiếu niên trước mặt không hề cao ngạo, tự tin ung dung, chỉ riêng khí chất này cũng đã hiếm thấy rồi.
Quả thật không phải là người thường.
Đánh giá một hồi, Tân nương nương nói: “Có tiện nói một chút về mối thù của ngươi và Sáng Thế Đạo Điện là thế nào không?”
Diệp Quân nói: “Không đợi trời chung”.
Tân nương nương sửng sốt.
Diệp Quân lại nói: “Ta biết có thể sẽ gây thêm phiền phức cho Thần huynh, bọn ta sẽ rời đi ngay”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!