Phạn Thiện mỉm cười rạng rỡ.
Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân và Phạn Thiện, sau đó mỉm cười chứ không cấm cản gì họ, thậm chí còn đi rót nước cho họ.
Tuy chỉ là nhân viên bán hàng, nhưng cô ấy biết rõ không được coi thường bất kỳ ai.
Phải hoà nhã với tất cả mọi người. Diệp Quân nhận lấy cốc nước rồi nói: “Cảm ơn”.
Người phụ nữ: “Việc nên làm thôi, hai vị cứ xem đi, nếu có gì cần thì cứ gọi ta, ta là Tiểu Tịnh”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”. Người phụ nữ gật đầu rồi quay đi làm việc của mình.
Phạn Thiện nhìn thần vật trong cột sáng ấy rồi nói: “Không ngờ lại có thứ đẹp đến vậy”.
Diệp Quân: “Vũ trụ này rất lớn nên còn nhiều thứ đẹp hơn lắm, sau mà có cơ hội ta sẽ dẫn cô đi xem”.
Phạn Thiện sáng mắt lên: “Thật nhé!”
Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.
Phạn Thiện cười hì hì: “Vậy thì ta muốn đến hệ Ngân Hà trước”.
Diệp Quân: “Được”.
Phạn Thiện và Diệp Quân lại đi dạo thêm một lúc trong cửa hàng, Diệp Quân rất bất ngờ vì đồ ở đây đều rất được.
Đúng lúc này, hắn chợt đi tới trước một bục đá. Trong cột sáng ở đây có một thanh kiếm, thân kiếm có một màu vàng thuần khiết, chuôi kiếm được làm bằng váy cá đen thui như mực. Cả thanh kiếm được làm rất tinh xảo, mỗi một chỉ tiết đều tinh tế như một tác phẩm nghệ thuật.
Thanh kiếm này cho Diệp Quân cảm giác là rất đẹp.
Phạn Thiện đi tới cạnh hắn, khi nhìn thấy thanh kiếm ấy, cô †a sáng mắt lên khen ngợi: “Kiếm đẹp quái”
Diệp Quân: “Đúng là đẹp thật!”
Phạn Thiện đang định nói tiếp thì thanh kiếm trong cột sáng chơt rung lên dữ dội.
Cả hai đều ngẩn người.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!