Thay đổi đột ngột khiến tất cả mọi người đều hoảng hốt.
Ba người Diệp Quân đang hái quả cũng giật mình, sự cố này diễn ra quá nhanh, chỉ trong thoáng chốc mặt đất dưới chân ba người bắt đầu sụp xuống, cây cối xung quanh trồi lên khỏi mặt đất rồi đổ xuống.
“Ông ơi”.
Sắc mặt Phạn Thiện tái nhợt khi nhìn cái cây thẳng tắp mà ông lão đang ở trên đó ngã xuống.
Ngay lúc này Diệp Quân bỗng nhón chân lên, cả người nhảy lên cao, hắn vững vàng đỡ được ông lão đang ngã xuống.
Ông lão nhìn Diệp Quân đỡ lấy mình, không nói gì.
Diệp Quân cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì hắn thấy ông lão từ trên cao rơi xuống nhưng lại cũng không lộ ra bất kỳ biểu cảm sợ hãi nào, sự bình tĩnh này hơi không bình thường.
Phạn Thiện ở một bên thấy ông lão được Diệp Quân đỡ thì thở phào, cô ta vội vàng chạy đến trước mặt hai người: “Ông nội...”
Ông lão nhìn Diệp Quân, sau đó quay đầu nhìn về phía bức tường Biên Hoang ở đằng kia, mày nhíu chặt, ánh mắt hiện lên một tia lo lắng.
Diệp Quân cũng nhìn về phía bức tường Biên Hoang, bức tường vẫn chưa sụp xuống, chỉ thấy một tia sáng kỳ lạ trên tường thành Biên Hoang đằng kia.
Trận pháp đã được khởi động.
Ông lão nhìn về phía tường Biên Hoang, ánh mắt lóe lên tia phức tạp: “Đi”.
Nói rồi ông ta kéo Diệp Quân và Phạn Thiên quay người đi.
Trên tường thành Biên Hoang.
Lúc này sắc mặt Thiên Thần và A Ông trở nên nghiêm trọng, mười mấy cường giả đỉnh cấp mặc giáp đen xuất hiện xung quanh họ.
Mấy người này đều là quân phòng vệ Biên Hoang ở đó.
Một trong các quân đội xuất sắc nhất của vương triều Thiên Mộ.
Một người đàn ông trung niên dẫn đầu nhìn phía đằng xa, ánh mắt bình tĩnh: “Điện hạ, yêu tộc Thái Cổ sắp trở lại xâm lược”.
Người nói chính là một trong hai đại thống lĩnh của quân Biên Hoang: Huyền Giám.
Thiên Thần quay đầu lại nhìn Huyền Giám, nói: “Ta muốn gặp Biên Hoang Vương”.
Huyền Giám lắc đầu: “Bây giờ Vương bế quan, không gặp bất kỳ ai cả”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!