Sức mạnh tín ngưỡng vô tận liên tục hội tụ lại từ trời đất, cùng với sự hỗ trợ liên tục của sức mạnh tín ngưỡng này, kiếm ý trật tự của hắn càng trở nên mạnh hơn, có thể nói kiếm ý trật tự của hắn đang liên tục thay đổi theo từng giây từng phút.
Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, kiếm quang lóe lên trong mắt, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, lúc này kiếm Thanh Huyên không chỉ là kiếm Thanh Huyên, mà còn là kiếm Trật Tự.
Trật Tự và Thanh Huyên hợp lại với nhau.
Diệp Quân bỗng ngẩng đầu lên nhìn Ác Đạo, tâm hướng về đâu, kiếm lao đến đó.
Advertisement
Vèo!
Một tia kiếm quang lao đến trước mặt Ác Đạo.
Tốc độ nhát kiếm này của Diệp Quân cực kỳ nhanh hệt như một tia chớp, chém một nhát đến với tốc độ cực nhanh.
Advertisement
Phản ứng của Ác Đạo cũng nhanh, ngay khi Diệp Quân xuất kiếm, cô ta đã tung ra một quyền.
Ngàn vạn Lôi Kiếp xuất hiện.
Bùm!
Một vùng Lôi Kiếp màu máu lập tức nổ tung, biến thành ngàn vạn mảnh vỡ văng ra xung quanh. Ác Đạo lập tức lùi về sau cả mấy chục vạn trượng, cô ta vừa dừng lại, cả người đã bị đánh vào trong thời không tối tăm vô tận. Lôi Kiếp toát ra từ xung quanh cô ta lập tức biến mất.
Uy lực của một nhát kiếm vô cùng đáng sợ.
Sau khi nhìn thấy uy lực nhát kiếm này của Diệp Quân, Vô Biên Chủ giật thót: “Vượt tiêu chuẩn rồi”.
Lúc này sức mạnh mà Diệp Quân thể hiện đã vô cùng bất thường.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Kiếm đạo trật tự này của hắn vẫn chưa được xem là đột phá, nếu là đột phá thật…”
Nói rồi ông ta quay sang nhìn Vô Biên Chủ: “Có thể đánh một vạn người như ông”.
Vô Biên Chủ…
Trong thời không đặc biệt đó, Ác Đạo cúi đầu nhìn cơ thể của mình, lúc này trên thân xác Vạn Kiếp của cô ta đã có những vết nứt mơ hồ.
Một nhát kiếm phá vỡ Vạn Kiếp.
Ác Đạo chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, không cảm xúc nhướng mày: “Chỉ thế à?”
Nói rồi cô ta vung nhẹ tay phải lên, vô số Lôi Kiếp lập tức lao đến bao phủ lấy cô ta, cơ thể vốn dĩ có vô số vết nứt nhanh chóng hồi phục.
Diệp Quân nhìn thời không tối tăm vô biên đó, không nói gì, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn bỗng rung lên, ngay sau đó cả người hắn đã xuất hiện trước mặt Ác Đạo.
Một nhát kiếm đánh tới.
Ác Đạo híp mắt, Lôi Kiếp cuồn cuộn như thủy triều trong mắt cô ta, cô ta xòe tay phải ra, một Lôi Kiếp bỗng nổi lên trong lòng bàn tay. Ngay sau đó cô ta nắm chặt thành nắm đấm, sau đó đánh một quyền ra, rất nhiều Lôi Kiếp lao ra từ trên quyền quang đó, toàn bộ thời gian tối tăm vô biên lập tức biến thành biển sấm sét.
Ầm!
Sau một tiếng nổ chói tai vang lên, một vùng Lôi Kiếp lập tức vỡ tan, thân xác Vạn Kiếp của Ác Đạo lại nứt ra lần nữa, vô số Lôi Kiếp bắn ra tứ phía như mũi tên rời khỏi cung, thời không xung quanh ở bất cứ nơi nào nó đi qua cũng lập tức tan chảy và bị chôn vui như cho tuyết vào dầu nóng.
Nhưng sức mạnh của mấy Lôi Kiếp này không thể làm gì được Diệp Quân, cũng không tiêu diệt được kiếm thế của Diệp Quân mà ngược lại còn bị kiếm lực của Diệp Quân trấn áp.
Lúc này sức mạnh kiếm ý của Diệp Quân đã không phải là thứ uy lực Lôi Kiếp của Ác Đạo có thể so bì.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Ác Đạo gần trong gang tấc, vẻ mặt bỗng trở nên hung ác, hai tay cầm kiếm Thanh Huyên, sau đó hung hãn ép về phía trước, vô số kiếm ý và sức mạnh huyết mạch tuôn ra.
Thoáng chốc, vô số Lôi Kiếp trước mặt Ác Đạo vỡ tan, bản thân Ác Đạo cũng bị chấn động lùi về sau. Trong lúc đó, thân xác Lôi Kiếp quanh người cô ta lại bị vỡ nát từng lớp, vô số sấm sét bắn ra, tạo thành một sự hỗn loạn.