Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

 Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn lên trên cao với vẻ nghiêm nghị.  

 

 

Tổ Đạo!  

 

Tổ Đạo quản lý mọi thời không, mọi sự tồn tại, mọi đạo pháp, duy độ, nhân quả, pháp tắc, duyên phận, thế giới. Một sự tồn tại mà không ai sờ thấy, suy đoán hay làm gì được.  

 

Nguồn gốc của vạn đạo!  

 

Cách biệt hoàn toàn với thế gian!  

 

Cũng chính vì thế mà ngoài Từ Chân và chủ nhân bút Đại Đạo ra thì không ai có thể nhìn thấy được, vì Tổ Đạo không có danh trạng nên không thể nhìn thấy.  

 

Khi Tổ Đạo xuất hiện, Cửu Châu Chủ lập tức hành lễ, sau đó tránh sang một bên với vẻ cung kính.  

 

Trước kia, ông ta cũng tưởng mình là một kẻ nghịch đạo, cho đến khi bị một vố nhớ đời thì ông ta mới biết mình ngu dốt đến mức độ nào.  

 

Kiểu giống như nhà giàu mới nổi, tự dưng có nhiều tiền nên nghĩ mình giàu lắm. Nhưng khi đến một nơi thuộc tầng lớp cao hơn, tiếp xúc với thế giới mà mình chưa từng biết thì mới phát hiện mình thật ngu ngốc.  

 

Chúng ta đều chỉ như những con ếch ngồi dưới đáy giếng, miệng giếng rộng đến đâu thì biết đến đấy.  

 

Từ Chân bình tĩnh quan sát bầu trời, cô ta không hề có vẻ ngạc nhiên. Rất lâu về trước, cô ta đã cảm nhận được sự tồn tại của Tổ Đạo. Cô ta cũng biết rõ ngày này sớm muộn sẽ đến, vì Đạo mà cô ta đi là con đường đối nghịch.  

 

Đại Đạo là một loại quy tắc, một sự trói buộc.  

 

Người không tu hành theo cảnh giới thì sẽ là kẻ nghịch đạo.  

 

Có một ảo ảnh mơ hồ đứng trên không trung.  

 

Ngoài Tịnh tông chủ và Phạn Chiêu Đế ra, chỉ còn chủ nhân bút Đại Đạo và Từ Chân có thể nhìn thấy ảo ảnh này.  

 

Hoá thân của Tổ Đạo.  

 

Lúc này chợt có một giọng nói vọng từ trên cao xuống: “Chân Thần, ngươi đã đến cảnh giới này rồi thì nên biết đạo lý Đại Đạo tự nhiên, thiên đạo tuần hoàn. Tại sao biết rồi mà vẫn vi phạm, định đi ngược lại với Đạo hay sao?”  

 

Từ Chân cười nói: “Một lần Vũ Trụ Kiếp khiến vô vàn sinh linh bị tiêu diệt, đó là thiên đạo à?”  

 

Giọng nói kia: “Vũ trụ sinh ra với tài nguyên có hạn, chúng sinh không biết tiết chế việc cướp đoạt nên kiếp nạn này cũng do họ gây ra. Bây giờ tiêu diệt chúng sinh cũng là theo vòng tuần hoàn của thiên đạo, nhân quả báo ứng, không trách ai được”.  

 

Sau đó, Vô Biên Chủ chợt lên tiếng: “Tổ Đạo, ngươi bảo đó là vòng tuần hoàn của thiên đạo, nhân quả báo ứng. Nhưng ngươi có thử nghĩ trên đời có bao nhiêu sinh linh vô tội không? Ví dụ như trẻ nhỏ, chúng có tu luyện đâu thì làm gì sai chứ?”  

 

Tổ Đạo liếc nhìn Vô Biên Chủ, sau đó lại nhìn sang chủ nhân bút Đại Đạo.  

Tổ Đạo: “Chủ nhân bút Đại Đạo, chuyện này ngươi rõ hơn ai hết, hay ngươi giải thích cho bạn mình đi”.  

 

 

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Thôi tự ngươi giải thích đi”.  

 

 

Tổ Đạo: “Cũng được, mỗi một vũ trụ đều có một vòng luân hồi. Sau khi một người tu luyện đến một trình độ nhất định thì tuổi thọ sẽ cạn, sau đó sẽ chuyển thế trùng sinh, sống một đời khác. Nếu người đó tiếp tục tu luyện đến khi tuổi thọ cạn tiếp thì lại chuyển thế. Đó là vòng tuần hoàn, trong một vũ trụ, trừ một số ít người ra thì mọi người bây giờ đều là người của trước kia hết”.  

 

 

Nghe xong, mọi người đều ngẩn ra.  

 

 

Vô Biên Chủ cũng nghệt mặt, sau đó nhìn sang chủ nhân bút Đại Đạo thì thấy ông ta gật đầu:  

 

 

“Đơn giản mà nói thì đừng nghĩ mình đang vô tội, vì tội còn từ kiếp trước cơ”.  

 

 

Vô Biên Chủ: “Vớ vẩn”.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!