Cửu Châu Chủ vẫn không hề nổi giận, mà mỉm cười: “Được thôi”.
Nói rồi, ông ta tiến lên rồi tung chiêu.
Cửu Châu Đạo Quyền.
Quyền lần này khác hẳn trước, vì quyền ý vô hạn, không có cực hạn, cũng không có vòng tuần hoàn, mà liên tục lột xác, một quyền đánh ra, Đại Đạo vô hạn.
Advertisement
Uy lực của nó đã vượt qua quyền ban nãy.
Khi quyền đó xuất hiện, cơ thể của Từ Chân lại trở nên mờ ảo.
Cô ta chuẩn bị bị tiêu diệt.
Advertisement
Một cách triệt để!
Nhưng Từ Chân vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, cô ta chỉ năm chặt tay phải lại. Loáng cái, cô ta đã từ trạng thái mờ ảo trở nên chân thực, sau đó cô ta tung một quyền ra.
Quyền ý kia lập tức bốc cháy, sau đó hoá thành tro bụi. Cùng lúc đó, Cửu Châu Chủ liên tục lùi lại, ông ta lùi đến đâu, vô vàn thời không vỡ nát và biến mất đến đó.
Không biết qua bao lâu sau, ông ta mới dừng lại, nhưng vẫn có rất nhiều thời không vỡ nát và tan biến.
Một quyền của Từ Chân quá mạnh.
Lúc này, thể xác của Cửu Châu Chủ đã nứt, thần phách mờ ảo nhưng nó nhanh chóng trở lại bình thường rồi đến thể xác.
Từ Chân bình tĩnh rồi nhìn lên trên.
Cửu Châu Chủ hồi phục xong thì ngẩng lên nhìn thầy luyện đan, sau đó nụ cười trên môi ông ta đã tắt, thay vào đó là vẻ nghiêm nghị.
Từ Chân đến từ vũ trụ cấp thấp này có thực lực mạnh hơn ông ta tưởng rất nhiều.
Từ Chân nhìn Cửu Châu Chủ thì thấy ông ta chỉ trầm mặc, chứ không ra tay nữa.
Sau đó, ông ta chợt nhớ tới lời của Phạn Chiêu Đế, cô ta chỉ yêu cầu ông ta giữ chân Từ Chân thôi.
Khi ấy, ông ta cảm thấy coi thường, nhưng giờ mới hiểu tại sao Phạn Chiêu Đế lại nói vậy.
Khi hai người giao thủ, một người đàn ông trung niên đang nhìn xuống họ.
Đây chính là chủ nhân của bút Đại Đạo.
Có một người đàn ông đứng phía sau chủ nhân bút Đại Đạo, người này mặc một chiếc áo bào rộng rãi, tay cầm một bình rượu trắng, trông rất tiêu sái.
Đó chính là Vô Biên Chủ.
Vô Biên Chủ quan sát trận đánh ở bên dưới, sau đó làm một ngụm rượu rồi nói: “Ông định không tham gia thật à?”
Chủ nhân bút Đại Đạo không nói gì mà chỉ bình tĩnh nhìn xuống dưới.
Vô Biên Chủ lau rượu còn vương trên khoé miệng, sau đó ngoái lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo rồi cau mày nói: “Rốt cuộc ông đang nghĩ gì thế hả?”
Ông ta cứ ngỡ chủ nhân bút Đại Đạo đứng về phe nhà họ Dương, nhưng giờ xem ra sự việc không hề đơn giản. Mà ông ta còn biết rõ lão già này chắc chắn sẽ không đánh khi không nắm chắc phần thắng.
Nếu chủ nhân bút Đại Đạo ra tay với Diệp Quân vào lúc này thì chắc chắn nắm chắc phần thắng.