Hắn biết Phạn Chiêu Đế nói những điều này với hắn, nhất định là muốn hủy đi đạo tâm của hắn, nhưng phải nói rằng, Phạn Chiêu Đế đã quá xem thường hắn rồi.
Nếu bây giờ Diệp Quân hắn bị người ta nói hai ba câu đã hủy đi đạo tâm của mình, vậy thực sự là đã phải sống vất vả như một con chó rồi.
Phạn Chiêu Đế bật cười: “Ngươi nói không sai, quả thực đúng là như vậy.”
Bởi vì có năng lực tự phục hồi, vậy nên, cơ thể và thần hồn của Diệp Quân lúc này đều đang tự động hồi phục lại với tốc độ cực nhanh.
Advertisement
Nhưng Phạn Chiêu Đế vẫn không có ý định ra tay, trên mặt cô ta nở một nụ cười nhạt.
Diệp Quân không tiếp tục để ý tới Phạn Chiêu Đế nữa, hắn dùng kiếm Thanh Huyên để nhanh chóng phục hồi lại thần hồn của mình, sau đó hai mắt từ từ nhắm lại.
Sau khi trải qua trận chiến vừa nãy, hắn cảm thấy thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều.
Nhưng khi đối mặt với Phạn Chiêu Đế, hắn vẫn có một cảm giác bất lực sâu sắc, người phụ nữ này thực sự là sâu không lường được.
Giống như nghĩ đến điều gì đấy, Diệp Quân quay đầu nhìn về bên phải phía Kiếp Giới, lúc này, khí tức của Ác Đạo bên trong Kiếp Giới càng lúc càng mạnh mẽ.
Cảm nhận được cảnh này, Diệp Quân lập tức cau mày lại.
Phạn Chiêu Đế bật cười: “Biết ta đang chờ đợi cái gì chưa?”
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.
Ác Đạo!
Hắn không biết sau khi Ác Đạo này xuất hiện sẽ trở nên đáng sợ như thế nào, dù sao, một khi đối phương ra ngoài, sẽ lập tức dung hợp tu vi của vạn thế giới, lại cộng thêm Phạn Chiêu Đế này nữa.
Hai tuyệt thế cường giả!
Chính vào lúc này, Phạn Chiêu Đế bỗng nhiên mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay của cô ta, có một đóa hoa đỏ tươi đột nhiên chậm rãi nở ra.
Vào khoảnh khắc đóa hoa này xuất hiện, tất cả mọi người có mặt đều lập tức biến sắc!
Vì khi đóa hoa đỏ tươi này xuất hiện, một luồng khí tức cực kỳ tà ác đột nhiên tràn ngập, luồng khí tức này giống như đến từ nơi sâu nhất ở địa ngục, như thể đã tập hợp lại hết tất cả cái ác của thế gian. Lực công kích hùng mạnh đó khiến đám cường giả Bùi thần hầu đều không thể chống đỡ được, đồng loạt lùi mạnh về phía sau.
Mà khi bọn họ dừng lại, trên người bọn họ lại xuất hiện một luồng sáng đỏ nhàn nhạt, thần trí lập tức có phần mơ hồ.
Điều này khiến bọn họ sợ hãi.
Phải biết rằng, với thực lực hiện tại của bọn họ, khí tức bình thường không thể nào ảnh hưởng đến thần trí của bọn họ được.
Cùng lúc đó, theo sự xuất hiện của đóa hoa đỏ tươi, vùng tinh không này đã bắt đầu từng chút từng chút một biến thành màu đỏ như máu. Không lâu sau, mấy trăm nghìn dặm xung quanh tinh không đều biến thành một biển máu, hơn nữa, còn đang lan rộng về bốn phía với tộc độ cực nhanh.
Xa xa, khi Diệp Quân nhìn thấy đóa hoa đỏ tươi ấy, sắc mặt cũng lập tức thay đổi. Vì thực lực công kích của luồng khí tức tà ác đó thực sự quá đáng sợ.
Người có huyết mạch phong ma như hắn vậy mà cũng có phần không chịu nổi.
Huyết mạch phong ma chịu đựng được, nhưng thần trí của hắn lại không chịu nổi.
Ầm!
Lúc này, huyết mạch phong ma trong cơ thể Diệp Quân bỗng nhiên chủ động sôi trào lên, sức mạnh huyết mạnh cường đại từ trong cơ thể của hắn trào ra, sau đó bắt đầu cưỡng ép hấp thụ luồng khí tức Ác Đạo do bông hoa màu đỏ tươi đó phát tán.
Phía xa, đóa hoa màu đỏ tươi cũng cảm nhận được huyết mạch phong ma, nó hiển nhiên rất phấn khích, điên cuồng run rẩy, cánh hoa cũng trải dài ra, tản ra từng luồng khí tức tà ác đáng sợ, nếu không phải do Phạn Chiêu Đế siết chặt cuống hoa, nó đã bổ nhào về phía Diệp Quân rồi.
Phạn Chiêu Đế nhìn đóa hoa đỏ tươi trong tay cười: “Biết ngươi rất muốn, nhưng bây giờ thì không được, hơn nữa, ngươi không hấp thụ nổi huyết mạch của hắn đâu.”
Dứt lời, cô ta nhìn thoáng qua Diệp Quân ở phía xa xa, lúc này Diệp Quân cũng đang khống chế huyết mạch phong ma của mình, vì hắn phát hiện, huyết mạch phong ma của hắn cũng muốn xông về phía đóa hoa đỏ tươi ấy.
Cả hai đều muốn hấp thụ lẫn nhau!
Diệp Quân nhìn chằm chằm đóa hoa đỏ tươi, khi tức tà ác tỏa ra từ trong đóa hoa là ác niệm mạnh thứ hai mà trước mắt hắn từng gặp, mạnh nhất chính là Táng Cương.
Lúc trước khí tức huyết mạch phong ma mà nha đầu đó tỏa ra mới thực sự là đáng sợ.