Diệp Quân mỉm cười: “Tả Nhạn cô nương, cảm ơn cô”.
Dứt lời, Diệp Quân xoè tay ra, một chiếc chân bay tới gần Tả Nhạn, bên trong nhẫn có 1.5 tỷ Tiên Nguyên Tinh cực phẩm mà Thức Thần đưa cho hắn.
Tả Nhạn thấy ngờ vực.
Diệp Quân cười nói: “Chắc ta không còn cơ hội tiêu tiền nữa, cô thay ta đi ngắm cảnh đẹp của vũ trụ đi!”
Dứt lời, hắn bỏ đi.
Tả Nhạn chợt run giọng nói: “Ta đi với huynh, ta có thể hút vận may tránh tà khí, như vậy có thể giúp huynh tránh khỏi một kiếp nạn”.
Diệp Quân lắc đầu: “Chân tỷ đang chờ ta rồi”.
Tả Nhạn sốt sắng nói: “Ta có dự cảm huynh đi chuyến này sẽ không về nữa, mà dự cảm của ta luôn đúng”.
Diệp Quân ngẩng lên nhìn bầu trời sao rồi nói: “Ta cũng không cần phải quay về”.
Advertisement
Nói rồi, hắn ngự kiếm và biến mất.
Tả Nhạn nhìn bầu trời sao rồi tức đến mức giậm chân: “Ngu ngốc, dốt nát!”
Diệp Quân đang ngự kiếm bay trên trời.
Tiểu Tháp hỏi: “Ngươi biết người thần bí là ai rồi đúng không?”
Diệp Quân gật đầu.
Tiểu Tháp: “Chuẩn bị xong chưa?”
Diệp Quân: “Đương nhiên”.
Nói rồi, hắn ngẩng lên nhìn về phía Chân vũ trụ rồi nói: “Chân tỷ, ta đến đây”.
Loáng cái, hắn lại biến mất.
Núi Phạn Tịnh của hệ Ngân Hà.
Mây trắng cuồn cuộn trên đỉnh núi.
Có hai người đang ông trung niên ngồi xếp bằng trước một đại điện, một trong số đó chính là chủ nhân bút Đại Đạo, người ngồi đối diện ông ta là Vô Biên Chủ.
Giữa họ là một bàn cờ.
Chủ nhân bút Đại Đạo kẹp một quân cờ trắng đang định hạ xuống, đột nhiên ông ta nhíu mày rồi nhìn về phía chân trời.
Vô Biên Chủ nhấp một ngụm rượu rồi hỏi: “Sao thế?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn về phía chân trời hồi lâu rồi khẽ đáp: “Số kiếp thiên mệnh trên người tiểu tử kia biến mất rồi”.
Vô Biên Chủ ngẩn ra.
Chủ nhân bút Đại Đạo thoáng trầm mặc rồi nói: “Sắp biến thiên rồi”.
Vô Biên Chủ: “Là sao?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn sang phía khác, sau đó hạ quân cờ xuống rồi nói: “Số kiếp thiên mệnh biến mất thì có nghĩa là gì?”
Nói rồi, ông ta nhìn Vô Biên Chủ.
Vô Biên Chủ đã hiểu, sau đó nói: “Ông định làm gì?”
Chủ nhân bút Đại Đạo im lặng hạ một quân cờ xuống rồi mới nói: “Một nhà độc quyền mãi cũng không phải chuyện tốt”.
Tuế Nguyệt trường hà.
Có một cái xích đu được bày trước một trấn nhỏ, một cô gái mặc áo bào trắng đang nằm nhắm mắt trên đó, tay thì ôm một con búp bê vải.
Đó chính là Tịnh tông chủ.
Tịnh tông chủ bỗng mở mắt, sau đó nhìn xuyên qua Tuế Nguyệt trường hà và vô vàn các vũ trụ tinh hạ thấy một người.
Loáng cái, cô ta đã nhíu chặt mày.
Sau đó, một ảo ảnh đã xuất hiện bên cạnh cô ta.
Ảo ảnh lễ phép nói: “Tông chủ, ta đã chiêu mộ được 39 người, nhân phẩm đều rất tốt, có thể vào vũ trụ Quan Huyên bất cứ lúc nào”.