Tả Lâu nhìn chằm chằm vào trung tâm, chỉ mình ông ta có thực lực nhìn xuyên thấu qua làn sóng khủng khiếp kia. Lúc này, ông ta nhìn thấy hai Đại Đạo đang đánh nhau dữ dội như chỉ muốn huỷ diệt nhau.
Tất cả mọi người ở bên ngoài cũng tập trung tới độ không dám hít thở mạnh.
Nhất là các cường giả của tộc Hách Liên, họ biết rõ nếu Hách Liên lão tổ thua thì mình sẽ phải chết.
Vì xung quanh đã có rất nhiều khí tức mờ ảo, hầu hết đều đến từ cường giả tín đồ của Sáng Thế Đạo Điện, ngoài ra còn có binh đoàn đánh thua Thức Thần và cường giả của Vũ Châu.
Advertisement
Cố Lão của binh đoàn đánh thuê Thức Thần cũng đang tập trung quan sát, phải công nhận là sự xuất hiện của Hách Liên lão tổ đã khiến ông ta thấy ngạc nhiên. Ông ta không ngờ thực lực của Hách Liên lão tổ lại khiếp đảm tới vậy.
Trong khi ông lão chỉ là một tàn hồn mà thôi.
Nếu là người thật thì có ai ở đây địch lại nổi chứ? Vũ Châu Chủ Hoè Hầu nhìn về phía nhóm Bàn Lăng mà thầm thấy tiếc. Ông ta cứ ngỡ lần này Bàn Châu sẽ giúp Diệp Quân, dẫu sao Diệp Quân cũng được họ trả một số tiền lớn để dẫn ra ngoài. Nhưng ông ta không ngờ đại tiểu thư của Bàn Châu lại không hề giúp Diệp Quân, đã thế còn đưa hắn ra ngoài.
Nếu lần này kéo được Bàn Châu xuống nước cùng thì tốt biết mấy.
Tiếc quá!
Hoè Hầu chỉ biết lắc đầu.
Ở phía khác, Bàn Lăng đã chú ý tới ánh mắt của Hoè Hầu. Cô ta liếc nhìn Hoè Hầu rồi cười mỉa: “Đừng coi thường ta thế chứ!”
Nếu Diệp Quân không phải kẻ địch mạnh của Sáng Thế Đạo Điện, cô ta sẽ giúp hắn. Dẫu sao, kẻ thù của kẻ thù cũng là bạn mình. Nhưng hai bên lại có thù oán lớn, nếu cô ta giúp Diệp Quân thì đúng là ngu xuẩn.
Vì Diệp Quân mà đắc tội với Sáng Thế Đạo Điện thì hoàn toàn không đáng.
Nghĩ vậy, cô ta lại nhìn về phía Diệp Quân. Cô ta thật sự tò mò, thế lực sau lưng Diệp Quân rốt cuộc phải dốt nát đến đâu mới đắc tội với Sáng Thế Đạo Điện?
Uỳnh!
Đúng lúc này, trong thời không ở phía xa lại vang lên một tiếng nổ mạnh, ngay sau đó từng luồng sức mạnh đã lan ra.
May mà khu vực hai người chiến đâu ở trong một thời không đặc biệt, chứ nếu ở ngoài thì cả vực Cửu Châu chắc sụp đổ luôn rồi.
Dư âm sức mạnh của họ lan ra, sau đó họ đã xuất hiện trở lại. Trên đỉnh đầu Bùi thần hầu có một bông sen, nó như ánh trắng toả sáng giữa đêm, vô cùng chói mắt.
Hách Liên lão tổ chắp tay sau lứng đứng đối diện Bùi thần hầu, ông lão có vẻ mặt bình tĩnh, còn thời không xung quanh đang rung lên nhè nhẹ.
Tất cả mọi người đều nhìn bọn họ với vẻ nghi hoặc, ai thua ai thắng?
Đúng lúc này, Hách Liên lão tổ chợt ngoái lại nhìn Hách Liên Vũ.
“Ngươi là gia chủ đời này của tộc Hách Liên hả?”
Hách Liên Vũ vội lễ phép đáp: “Vâng ạ!”
Hách Liên lão tổ nhìn ông ta: “Tại sao tộc Hách Liên lại gây thù với Sáng Thế Đạo Điện?”
Hách Liên Vũ vội nói: “Không phải ạ, tỷ tỷ của Diệp công tử và tiểu nữ đã kết giao với nhau, giờ Sáng Thế Đạo Điện lại muốn giết Diệp công tử”.
Hách Liên lão tổ cắt ngang lời ông ta: “Ngươi đánh cược à?”
Hách Liên Vũ lo sợ rồi gật đầu. Hách Liên lão tổ chầm chậm quay đi rồi nhìn Diệp Quân mà không nói gì.
Diệp Quân cung kính hành lễ: “Tham kiến tiền bối”.
Hách Liên lão tổ trầm mặc một lát rồi nói: “Vận mệnh khó đoán, ba loại huyết mạch đặc biệt, đúng là không tầm thường”.
Nói rồi, ông lão lắc đầu: “Thôi, con cháu tự có phúc của mình. Dù ta muốn lo thì cũng lực bất tòng tâm. Nếu đây là quyết định của các ngươi thì ta tôn trọng, ta sẽ chiến đấu lần cuối vì gia tộc”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!