Hơn thế nữa, rất có thể người này đã ở cảnh giới Thần Tổ trong truyền thuyết, vì luồng áp bách vô hình mà cô ta toả ra quá đỗi kinh khủng.
Đừng nói là vực Cửu Châu, khéo đến cả vũ trụ này, hay thậm chí dưới nền văn minh của vũ trụ cấp chín, người ở cảnh giới này cũng có thể tung hoành tự do được.
Bàn Lăng nhìn chăm chú lên thời không rồi chán nản nói: “Hách Liên gia xong rồi!”
Lúc này, các cường giả của tộc Hách Liên cũng đang có vẻ mặt đăm chiêu chưa từng có. Tuy họ biết Sáng Thế Đạo Điện có cường giả cảnh giới Thần Tổ, cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ phải chiến đấu với cường giả ở cảnh giới này rồi, nhưng khi cường giả cảnh giới ấy xuất hiện thật sự trước mặt họ thì họ vẫn khó tránh khỏi thấy hơi căng thẳng.
Trận chiến này liên quan đến sự sống chết của rất nhiều người trong tộc Hách Liên.
Hách Liên Phu không nói thêm một câu nào mà chầm chậm giơ tay phải lên, ngay sau đó Đại Đạo xuất hiện.
Một ảo ảnh Đại Đạo khổng lồ đã xuất hiện, luồng uy áp của nó khiến cả thời không hư vô bồng bềnh như nước, các luồng uy áp ấy thi nhau xuyên qua thời không rồi lan khắp vực Cửu Châu.
Nhưng Bùi thần hầu ở phía đối diện Hách Liên Phu chỉ có vẻ thờ ơ, thậm chí còn chẳng thèm chớp mắt.
Hách Liên Phu híp mắt lại, bàn tay phải nắm chặt thành quyền. Ngay sau đó, hoá thân Đại Đạo sau lưng ông ta chợt gầm lớn lên, tiếp đó tung một quyền thật mạnh về phía Bùi thần hầu. Quyền đó khiến cả thời không như bị nghiền nát.
Bùi thần hầu ở phía xa chợt giơ một ngón tay lên rồi khẽ điểm một cái, ngay sau đó đã có một đoá sen xuất hiện rồi phồng to lên.
Uỳnh!
Ngay sau tiếng động lớn ấy, hoá thân Đại Đạo của Hách Liên Phu đã rung lên dữ dội rồi nứt vỡ. Trong không gian đen ngòm kia, đoá sen chầm chậm lung lay và toả ra tia sáng chiếu rọi cả thời không. Tiếp đó có một tiếng ngâm khe khẽ vừa xa xưa vừa thần bí vang lên.
“Đại Đạo Liên!”
Bỗng có mộ giọng nói đầy vẻ bàng hoàng vang lên.
Người lên tiếng chính là Thần Châu Chủ - Tả Lâu.
Tả Lâu nhìn chằm chằm vào đoá sen ấy với vẻ khó tin cùng khiếp đảm. Nghe nói Đại Đạo Liên do Sáng Thế Đế Thần tình cờ tạo ra. Khi Sáng Thế Đế Thần ngộ đạo thì đoá sen cũng đã đến cảnh giới này. Một đoá sen mà có thể sinh ra cả một nền văn minh vũ trụ, một hạt sen có thể tạo ra một vị Đế Tôn tuyệt thế.
Lẽ ra đoá Đại Đạo Liên này chỉ có thể coi là thần vật của nền văn minh vũ trụ cấp tám thôi, nhưng nhờ nó và Sáng Thế Đế Thần đột phá nên giờ nó đã là thần vật của nền văn minh vũ trụ cấp chín rồi.
Thần vật ở cấp này mà giáng đòn xuống nền văn minh cấp tám thì đúng là một cú đả kích lớn.
Hoá thân Đại Đạo của Hách Liên Phu cứ thế vỡ nát dần như một tờ giấy bị đốt cháy, mà ông ta lại không thể ngăn cản được điều này.
Đại Đạo áp chế!
Đây không còn là áp chế về mặt thực lực, mà là Đại Đạo.
Đạo của ta cao hơn Đạo của ngươi!
Thấy thế, các cường giả của tộc Hách Liên đều tái mét mặt.
Hách Liên Vũ nhìn đăm đăm lên thời không, đôi tay đã nắm chặt tự bao giờ. Tuỳ ngoài mặt ông ta vẫn rất bình tĩnh, nhưng thực chất trong lòng đang dậy sóng.
Vì trận chiến này liên quan đến sự diệt vong của gia tộc Hách Liên.
Bọn họ không thể thua được!
Ông ta dần nhắm mặt lại và thầm hạ một quyết định.
Sau khi hoá thân Đại Đạo của Hách Liên Phu vỡ nát, sắc mặt của ông ta cũng tái nhợt. Cùng lúc đó, cơ thể cùng thần hồn của ông ta cũng trở lên mờ ảo.