Ngoài ra, Diệp Quân vẫn nhìn thấy Sáng Thế Đạo Điện trong một cuốn sách cổ, nhưng cuốn sách cổ này mô tả rất ít về Sáng Thế Đạo Điện, chỉ có mấy chữ nhưng có một câu khiến Diệp Quân chú ý: “Sáng Thế Đế Thần, người sáng tạo cảnh giới”.
Diệp Quân đọc được câu nói thì trầm ngâm hồi lâu, hắn không ngờ hệ thống cảnh giới của vực Cửu Châu lại là do Sáng Thế Đế Thần tạo ra.
Vô lý!
Diệp Quân đóng sách cổ lại, hắn biết mình phải nhanh chóng khôi phục tu vi, nếu không một khi người của Sáng Thế Đạo Điện tìm đến, hắn sẽ gặp phiền toái lớn.
Advertisement
Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là tìm Diệp An trước, đi nương nhờ tỷ ấy.
Sáng Thế Đạo Điện.
Nguyễn Thương cung kính đứng đó, một người phụ nữ đứng trước mặt gã, người này chính là Bùi thần hầu.
Advertisement
Bùi thần hầu nhìn Nguyễn Thương: “Ngươi nói người tên Phạn Chiêu Đế đó là người đứng sau hắn hả?”
Nguyễn Thương gật đầu: “Đúng thế, thực lực của người này cực kỳ mạnh, ta không đấu lại”.
Bùi thần hầu nói: “Ngươi từng gặp người phụ nữ váy trắng chưa?”
Nguyễn Thương do dự một chốc, sau đó gật đầu: “Gặp rồi”.
Bùi thần hầu nhìn chằm chằm Nguyễn Thương: “Thực lực thế nào?”
Nguyễn Thương nghiêm túc nói: “Ta đánh với bà ta vài hiệp, cuối cùng ông nội và cha của Diệp Quân cũng đến, bà người họ đã đánh một mình ta, cuối cùng ta thua…”
Ba đánh một!
Nghe thấy câu nói của Nguyễn Thương, Bùi thần hầu thoáng vẻ bất ngờ: “Với thực lực của ngươi mà đòi một chấp ba ư!”
Nguyễn Thương gật đầu.
Thật ra gã vẫn thấy hơi lo, vì đang đối mặt với một người không hề tầm thường. Nếu bị phát giác sẽ bị đánh cho chết mất xác luôn.
Kỳ thực gã nói vậy đương nhiên là vì giúp Diệp Quân kéo dài thời gian.
Gã thấy Đa Nguyên Đạo Đế nói đúng, gã buộc phải chọn lựa giữa Sáng Thế Đạo Điện và Diệp Quân. Chứ cứ làm ngọn cỏ ven đường thì chắc chắn không có kết cục tốt đẹp.
Cuối cùng, gã đã chọn Diệp Quân.
Lý do rất đơn giản thôi, vì gã tin Đa Nguyên Đạo Đế.
Gã biết rõ tính cách của Đa Nguyên Đạo Đế, lão già này không hề đơn giản, nếu ông ta đã lựa chọn đầu hàng thì chỉ có duy nhất một khả năng thôi, đó chính là đã bị đánh cho tâm phục khẩu phục.
Đương lý do chính vẫn là vì nhóm Bùi thần hầu không quan tâm đến sự sống chết của gã, ai đời lại bắt gã đi giải quyết người đứng sau Diệp Quân, thế có khác gì dồn gã vào chỗ chết đâu.
Bùi thần hầu thoáng trầm mặc rồi nói: “Lẽ nào sư phụ đã đánh giá cao cô gái đó rồi!”
Nguyễn Thương khẽ cúi đầu im lặng.
Một lát sau, Bùi thần hầu nói với Nguyễn Thương: “Chúng ta đã tra ra Diệp Quân đang ở vực Cửu Châu”.
Nguyễn Thương vội nói: “Bùi thần hầu, ta nguyên ý đến vực Cửu Châu lấy đầu người đó”.
Bùi thần hầu bình tĩnh nói: “Ngươi có chắc sẽ làm được không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!