Diệp Quân lắc đầu: “Không”.
Đạo sĩ Trương ngẩn ra: “Không ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.
Đạo sĩ Trương quan sát hắn, khi thấy trên người hắn không có khí tức của số mệnh Cửu Châu thì lập tức nhíu mày, đúng là không có thật, sao lại vậy chứ!
Diệp Quân: “Số mệnh Cửu Châu”.
Advertisement
Đạo sĩ Trương: “Cậu không biết à?”
Diệp Quân: “Không”.
Đạo sĩ Trương: “Số mệnh Cửu Châu là một loại số mệnh lợi hại nhất ở vực Cửu Châu, nếu có được thì sẽ thay đổi số phận”.
“Ta không ngờ vận khí của cậu tốt như thế, lẽ ra phải vớ được một cái chứ nhỉ, lạ quá!”
Diệp Quân tò mò hỏi: “Sao lại có số mệnh rơi xuống?”
Đạo sĩ Trương giải thích: “Vị kia xuất hiện rồi”.
Diệp Quân: “Vị kia?”
Đạo sĩ Trương gật đầu: “Chính là người khiến nơi đây biến thành phúc địa ấy”.
Diệp Quân ngẩn ra: “Chủ của Cửu Châu”.
Đạo sĩ Trương gật đầu.
Diệp Quân trầm mặc.
Sau đó, hắn chợt nghĩ tới sư phụ của Tả Nhạn, lẽ nào người đó chính là Cửu Châu Chủ.
Đạo sĩ Trương chợt nói tiếp: “Có một tin tốt và một tin xấu, cậu muốn nghe cái nào trước?”
Diệp Quân cười đáp: “Tin tốt trước đi”.
Đạo sĩ Trương: “Vận khí của Cửu Châu xuất hiện, người bên ngoài chắc chắn không chờ được mà sẽ vào chọn người trước thời hạn. Điều này có nghĩa là cậu có thể ra ngoài rồi”.
Diệp Quân: “Tin xấu thì sao?”
Đạo sĩ Trương: “Tin xấu là cậu không có số mệnh Cửu Châu, vì thế chưa chắc đã được chọn để mà ra ngoài”.
Diệp Quân lập tức đen mặt.
Diệp Quân hỏi: “Ý huynh là sẽ có người từ bên ngoài vào đón trước thời hạn à?”
Đạo sĩ Trương khẽ gật đầu: "Bọn họ không nhẫn nhịn được nữa, dù sao cũng là khí vận Cửu Châu, có điều cấm chế ở đó vẫn chưa hoàn toàn bị phá vỡ, cho nên bọn họ nhiều nhất cũng chỉ đón được vài người, nếu với khí vận của cậu trước đây thì chắc chắn đủ để đón người ra ngoài, nhưng bây giờ phúc vận của cậu quá nhỏ bé so với khí vận Cửu Châu."
Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, hắn không quan tâm đến khí vận Cửu Châu lắm, nhưng hắn tương đối tò mò là tại sao thứ đồ chơi đó lại không chọn mình?
Đạo sĩ Trương đột nhiên nói: "Có lẽ cậu nên tìm Tả cô nương để hỏi thử."
Diệp Quân thoát khỏi dòng suy nghĩ, lắc đầu: "Bọn ta mới gặp mặt, nhanh như vậy mà đã nhờ cô ấy giúp đỡ thì hơi…."
Đạo sĩ Trương mỉm cười: "Nếu đã là bạn bè thì tại sao phải bận tâm nhiều như vậy? Bây giờ cô ấy giúp cậu, sau này cậu giúp cô ấy, vậy là được rồi."
Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Khi đến lúc ta sẽ nói chuyện với cô ấy.”
Đạo sĩ Trương đột nhiên nói: "Hôm nay cậu với cô ấy gặp phải người nào à?"
Diệp Quân nhìn đạo sĩ Trương, không nói gì.
Đạo sĩ Trương cười ha ha: “Ta chỉ tò mò muốn hỏi thôi."
Diệp Quân cười: "Tiền bối hẳn là có mục đích gì mới đến đây đúng không?"
Đạo sĩ Trương cười nói: “Cậu Diệp thẳng thắn ghê, khiến ta đây chẳng biết nên đáp thế nào."
Diệp Quân nói: "Tiền bối, điều khiến ta càng tò mò hơn là tại sao vị Cửu Châu Chủ kia không cho phép người ở đây rời đi?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!