Sau khi Táng Cương giải quyết mấy tên thị vệ kia, cô bé cũng không định bỏ qua mà nhìn về phía ông lão áo xám, ông lão áo xám thấy Táng Cương nhìn, nhất thời kinh hãi, vội vàng lui đến bên cạnh đám người Trần U Đô.
Táng Cương xách đao xông qua, lúc này, Trần U Đô cách đó không xa đột nhiên đập mạnh tách trà lên bàn, tách trà hóa thành một luồng sức mạnh lao về phía Táng Cương.
Táng Cương bổ xuống một đao.
Advertisement
Ầm!
Tách trà kia bị cô bé chém vỡ.
Trần U Đô cũng chậm rãi đứng lên, cười nói: “Vị cô nương này, tha được nên tha, cần gì phải đuổi cùng giết tận?”
Advertisement
Táng Cương liếc nhìn Trần U Đô: “Vừa rồi ông ta dẫn người đến ức hiếp bọn ta, sao không thấy ngươi đứng ra bảo tha.” Trần U Đô hơi nheo mắt lại: “Cô nương, ngươi có biết ông ta chính là trưởng lão Tiên Bảo Các không, giết chết trưởng lão Tiên Bảo Các là tội lớn.”
Táng Cương đột nhiên xông ra ngoài, lần này mục tiêu của cô bé không phải trưởng lão của Tiên Bảo Các mà là Trần U Đô, tốc độ của cô bé cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới mặt Trần U Đô, sau đó dùng đao đâm vào đầu gã.
Trong lòng Trần U Đô nhất thời hơi khiếp sợ, bởi vì tốc độ của Táng Cương rất nhanh, nhưng gã phản ứng cũng rất nhanh, lúc Táng Cương đâm đao tới, gã lui về phía sau mấy thước, khiến một đao này của Táng Cương đâm hụt.
Đúng lúc này, Táng Cương đột nhiên nâng tay phải lên.
Dường như cảm nhận được gì đó, sắc mặt Trần U Đô đột nhiên mạnh mẽ thay đổi, gã đột nhiên nắm chặt hai tay, một tia sáng quỷ dị phát ra từ trong cơ thể, Trần U Đô vội vàng lui lại, lui lại mấy thước mới dừng lại, mà lúc gã dừng lại, cổ họng gã hơi nứt lìa, máu chậm rãi chảy ra.
Trần U Đô khó tin nhìn Táng Cương cách đó không xa: “Ngươi dùng loại võ công gì vậy?”
Mọi người ở đó đều khiếp sợ, vậy mà lại khiến Trần U Đô bị thương, phải biết rằng Trần U Đô cũng có thể xem là thiên tài ở tổng viện thư viện Quan Huyên, thực lực cũng thuộc hạng trung đẳng ở tổng viện thư viện Quan Huyên!
Táng Cương nhìn chằm chằm Trần U Đô, sát ý trong mắt không hề che giấu, cô bé lần nữa ra tay, lúc này bên ngoài đột nhiên truyền tới một tiếng hét giận giữ: “Làm càn!”
Vừa dứt lời, một luồng khí tức mạnh mẽ từ bên ngoài tràn vào, ngay sau đó, một tên đàn ông trung niên mang một đám thị vệ Tiên Bảo Các lao vào.
Người tới chính là chủ quản Tiên Bảo Các – Hách Liên.
Sau khi Hách Liên đi vào, nhìn những thi thể cách đó không xa, sau đó nhìn về phía Táng Cương: “Là ngươi giết à?”
Táng Cương nhìn chằm chằm Hách Liên, trong mắt đột nhiên xuất hiện tia máu nhạt.
Sát ý càng ngày càng mạnh!
Nhìn thấy trong mắt Táng Cương xuất hiện hồng quang nhàn nhạt, Hách Liên híp mắt lại “Tuổi còn nhỏ mà đã có sát ý như vậy, khẳng định là đại ác, không thể giữ, giết.”
Vừa nói ông ta vừa vung tay lên, đám thị vệ xung quanh lao về phía Táng Cương, nhưng vào lúc này, Táng Cương đột nhiên giơ tay phải lên, trong nháy mắt, sắc mặt Hách Liên mạnh mẽ thay đổi, ông ta liên tục lùi lại, nhưng vẫn hơi chậm, cổ họng ông ta hơi nứt ra, máu tươi tràn ra.
Mặc dù Hách Liên tránh thoát một đòn trí mạng, nhưng những thị vệ ông ta mang tới lại không may mắn tránh khỏi, đầu người đi đầu bị bay thẳng ra ngoài, máu tươi phun ra như suối.
Chỉ trong chớp mắt!