Tỷ tỷ của viện trưởng!
Nhà họ Dương này có thân phận thế nào vậy chứ!
Biểu cảm của Chu Ngôn lúc này rất bình tĩnh, ông ta cứ nhìn chằm chằm Diệp An như vậy.
Diệp An đi đến chỗ Diệp Quân và Táng Cương một lần nữa, cô ấy liếc nhìn Diệp Quân, cũng không nói gì mà nhìn Tư Mã Phong ở bên cạnh: “Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?"
Tư Mã Phong nhanh chóng nói cho Diệp An biết ngọn nguồn sự việc, sau khi nghe Tư Mã Phong nói xong, lông mày Diệp An đột nhiên nhăn lại: “Thằng nhóc này làm viện trưởng kiểu gì vậy chứ? Sao cấp dưới của nó đều phản chủ như vậy?"
Tư Mã Phong mỉm cười, ông ta không dám trả lời.
Diệp Quân cười khổ.
Diệp An quay sang nhìn Chu Ngôn cách đó không xa, nhưng Chu Ngôn lại bật cười, vừa định lên tiếng, Diệp An đột nhiên giơ tay tát ông ta.
Advertisement
Bốp!
Cơ thể Chu Ngôn bị một bạt tai đánh nát.
Tất cả mọi người: “…”
Diệp An nhìn chằm chằm Chu Ngôn lúc này chỉ còn lại linh hồn: “Buồn cười lắm à?" Vẻ mặt của Chu Ngôn vô cùng khó coi, hai tay siết chặt, ánh mắt u ám.
Diệp An chuẩn bị lên tiếng, đột nhiên, cô ấy ngẩng đầu nhìn vùng tinh không sâu thẳm, đôi mắt hơi nheo lại: “Vẫn đang gọi người đến à?"
Khi cô ấy vừa dứt lời, tinh hà đột nhiên sôi sục ở phía xa. Theo sau đó, mười hai cường giả mặc áo giáp màu vàng kim từ từ xuất hiện.
Mười hai tên thuộc quân cận vệ Đại Chu!
Không giống như bốn cận vệ lúc trước, mười hai cận vệ này đều có cảnh giới ba phần thần tính, hơn nữa bọn họ còn mặc bảo vật cấp Đế.
Ngay khi mười hai tên cận vệ Đại Chu xuất hiện, một luồng hào quang đáng sợ bao phủ tất cả thời gian và không gian.
Nhìn thấy những cường giả quân cận vệ Đại Chu, Tư Mã Phong và Khuất Thần ở bên cạnh hoảng hốt, Chu Ngôn đúng là điên rồi. Vào thời điểm như thế này mà vẫn triệu hồi bọn họ. Trần Tiêu cũng vô cùng ngạc nhiên không ngờ bây giờ Chu Ngôn lại gọi viện binh.
Diệp An liếc mắt nhìn mười hai tên cận vệ Đại Chu, ngược lại hơi kinh ngạc.
Chu Ngôn nhìn chằm chằm Diệp An: “Cho dù ngươi là tỷ tỷ của viện trưởng thì đã sao? Tỷ tỷ của viện trưởng thì cho rằng có thể ức hiếp Đại Chu của bọn ta à?"
Đột nhiên, Diệp An tiến lên một bước, tát ông ta một cái.
Chát!
Với cái tát đó, linh hồn của Chu Ngôn đột nhiên run rẩy và trở nên hư ảo.
Chu Ngôn sửng sốt, lúc này ông ta đã là một linh hồn, nếu phải chịu thêm một đòn tấn công nữa, có thể ông ta sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Ông ta không ngờ rằng dù có mười hai cường giả cận vệ Đại Chu bên cạnh, cô gái trước mặt vẫn không hề sợ hãi.
Lúc này, một cường giả Đại Chu ở cách đó không xa đột nhiên nói: "Các hạ thật ngang ngược!"
Diệp An quay đầu nhìn cường giả Đại Chu đang lên tiếng, gã định nói gì đó, Diệp An đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu. Sắc mặt của cường giả Đại Chu bỗng thay đổi đáng kể. Gã đang định ra tay, nhưng vào lúc này, một sức mạnh kinh khủng bao trùm lấy gã. Dưới luồng sức mạnh này, cơ thể gã trở nên hoàn toàn bất động. Khi nhận thức được chuyện gì đã xảy ra, một cây thương dài đã đâm xuyên qua ngực gã!
Chết ngay tại chỗ!
Diệp An đứng trước mặt tên cường giả vừa lên tiếng: "Ngang ngược ư?" Gã cường giả kia căm tức nhìn Diệp An: "Ta chính là Đại...”
Diệp An đột nhiên giơ tay lên tát.
Chát!
Đầu gã cường giả ngay lập tức bị tát bay.
Máu tươi phun thành cột!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trong sân đều sững sờ.
Diệp An nhìn cái đầu đang lăn, phủi tay, bình tĩnh nói: "Đại Chu của ngươi đang hù dọa ai thế?"