Tư Mã Phong đứng trước mặt Phương Ngự và Diệp Quân, trầm giọng nói: “Phương viện chủ, ta nhận được tin tức có rất nhiều cường giả đang chạy đến tinh vực, chúng ta nhất định phải rời khỏi đây, quay về vũ trụ Quan Huyên”.
Phương Ngự nhìn đám người Chu Lăng ở phía xa, sau đó nói: “Có thể rút lui không?”
Tư Mã Phong trầm giọng nói: “Ta cố gắng bảo vệ cho các ngươi đi”.
Nói rồi ông ta nói: “Người đâu”.
Advertisement
Ầm!
Thời không xung quanh bỗng nứt ra, mười mấy cường giả thư viện Quan Huyên chậm rãi bước ra.
Ông ta không đến một mình, chẳng qua thực lực của ông ta khá mạnh nên chạy đến đây đầu tiên.
Advertisement
Tư Mã Phong quay đầu lại nhìn ba người Phương Ngự: “Các ngươi đi trước đi”.
“Đi hả?”, Chu Lăng cách đó không xa cười nhạo: “Đi được sao?”
Ầm!
Ông ta vừa dứt lời, tinh hà xung quanh bỗng sôi sục, sau đó từng khí tức mạnh mẽ cuồn cuộn lao đến.
Cường giả Đại Chu mà ông ta gọi cũng đã đến.
Cách đó không xa, thời không đột nhiên nứt lìa, ngay sau đó, mười hai cường giả chậm rãi bước ra, mười hai người đều mặc áo giáp đen, cầm trường thương, trên người tản ra khí tức chết chóc cực kỳ mạnh, nhìn là biết đều là cường giả từng trải qua hàng trăm trận chiến.
Thấy cảnh này, sắc mặt Tư Mã Phong cách đó không xa nhất thời u ám.
Ông ta không ngờ cường giả Đại Chu lại tới nhanh như vậy, hơn nữa còn mạnh như vậy, cường giả ở thư viện mà ông ta dẫn tới đều là tinh nhuệ, nhưng so sánh với cường giả Đại Chu thì còn kém rất nhiều, dù sao Đại Chu cũng là nền văn minh vũ trụ cấp năm, mặc dù những cường giả trước mặt này không là gì ở Đại Chu, nhưng so với đám cường giả ở phân viện thì lại mạnh hơn rất nhiều.
Phương Ngự đột nhiên nói: “Phong viện chủ, chúng ta cần kéo dài một lát, những cường giả khác ở thư viện đang tới”.
Tư Mã Phong im lặng: “Phương Ngự viện chủ, dù bọn họ tới, tình hình e rằng cũng không mấy lạc quan”.
Phương Ngự cau mày lại.
Tư Mã Phong nhìn Phương Ngự, không nói gì, nhưng Phương Ngự hiểu ý ông ta.
Những cường giả khác trong thư viện dù đến cũng không nhất định sẽ đứng về phía bọn họ, dù sao, đối diện là Đại Chu, nếu là lúc trước còn tốt, nhưng bây giờ Tiên Bảo Các và nội các đều ở trong tay Chu Phạn, mà Chu Phạn lại là nữ hoàng Đại Chu.
Dù Chu Phạn có công chính nghiêm minh, những người kia cũng chưa chắc đã dám ra tay với người Đại Chu.
Tình thế không mấy lạc quan!
Tư Mã Phong trầm giọng nói: “Phải trở về tổng viện, hoặc thông báo cho tổng viện tình hình ở đây”.
Vừa nói, ông ta vừa nhìn về phía Phương Ngự: “Phương Ngự viện chủ, ngươi có thể liên hệ với viện trưởng không?”
Phương Ngự lắc đầu: “Ta vừa thử, không có cách nào liên lạc được với viên trưởng”.
Thật ra gã có thể liên lạc với Diệp Quân, bởi vì ban đầu lúc Diệp Quân bảo gã đi điều tra chư thiên vạn giới, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn Diệp Quân đã cho gã truyền âm phù, gã có thể liên lạc bất cứ lúc nào, nhưng lúc nãy, gã kích hoạt truyền âm phù mà không có bất kỳ phản hồi nào cả.
Nghe Phương Ngự nói vậy, sắc mặt Tư Mã Phong nhất thời u ám: “Vậy phải nghĩ biện pháp liên lạc với tổng viện”. Đám người Phương Ngự im lặng.
Phương Ngự căn bản không có cách nào liên lạc với tổng viện, bởi vì trừ Diệp Quân, gã không quen bất kỳ ai trong tổng viện, hơn nữa, ở ngay trước mặt những người này mà truyền âm cũng không thực tế lắm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!