Tiểu Tháp nói: “Mặt đen tối ở thế giới này không thể tiêu trừ hết được, ngươi đừng nghĩ nhiều”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết”.
Dĩ nhiên hắn sẽ không dao động đạo tâm của mình chỉ vì chút chuyện nhỏ này, như Tháp gia đã nói, thế giới này không thể đều chỉ có mặt tốt.
Thực ra bây giờ điều hắn mong đợi hơn là việc thực hiện Quan Huyên Pháp một cách thực tế, đợi giải quyết xong chuyện ở đây, hắn phải thực hiện nó một cách triệt để.
Advertisement
Lúc này, Tiểu Tháp lại nói: “Nhưng đây cũng không phải là chuyện nhỏ, bây giờ vũ trụ Quan Huyên quá lớn, có rất nhiều vũ trụ tương đối xa đều thuộc quyền kiểm soát của vũ trụ Quan Huyên, mà những nơi như vậy thường tối tăm nhất, dù sao cũng là nơi xa chỗ hoàng đế”.
Ánh mắt Diệp Quân hiện lên sát ý: “Vẫn là do thư viện chưa đủ tàn nhẫn, thư viện cần một con dao khiến mọi người phải sợ…”
Sau khi trải qua vài chuyện, hắn đã hiểu được thư viện Quan Huyên không thể chỉ dựa vào lòng nhân từ để cai quản toàn bộ vũ trụ mà còn cần phải sử dụng những luật lệ nghiêm khắc.
Không dùng những luật lệ nghiêm khắc thì không thể trị được đám người táng tận lương tâm nào đó.
Advertisement
Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiếp theo ngươi định thế nào?”
Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đại lục bị vứt bỏ này đã không hợp để sống nữa, phải bảo thư viện và Tiên Bảo Các giúp họ di cư”.
Tiểu Tháp nói: “Ngươi không khôi phục thân phận e là hơi khó”.
Diệp Quân nói: “Thử xem”.
Nói rồi hắn ngẩng đầu lên trời, ngay sau đó hắn bước đến trước rồi biến mất không thấy.
Tu vi khôi phục.
Diệp Quân tiến đến trước, lúc chân vừa đặt xuống thì đã đến Thiên Giới.
So với Đại lục bị vứt bỏ, Thiên Giới quả thực là thiên đường nhân gian, mặc dù linh khí ở đây không quá dày nhưng cũng tốt hơn Đại lục bị vứt bỏ rất nhiều.
Diệp Quân hơi thay đổi dung mạo của mình, bây giờ hắn chỉ giống trước đó bảy phần.
Hắn đến thư viện Quan Huyên, lúc này thư viện Quan Huyên đã tiến vào Thiên Giới nên thư viện Quan Huyên mở một phân viện ở đây.
Mặc dù mới mở, chỉ là một chi nhánh nhỏ nhưng thư viện Quan Huyên đã là thế lực siêu cấp hàng đầu ở đây rồi, thiên tài và yêu nghiệt của rất nhiều thế lực trên toàn Thiên Giới đều đã có mặt ở thư viện Quan Huyên.
Sau khi phân viện được mở, tức là Thiên Giới đã hoàn toàn thuộc về vũ trụ Quan Huyên.
Sau khi đến thư viện Quan Huyên, Diệp Quân đi thẳng đến một đại sảnh, trong đại sảnh có một người đàn ông trung niên đang đọc sách cổ, ông ta mặc trường bào sạch sẽ, toát ra khí tức tao nhã.
Người này chính là Chu Nhân Sách – viện chủ của thư viện Quan Huyên tại Thiên Giới.
Diệp Quân đột nhiên xuất hiện khiến Chu Nhân Sách sửng sốt, nhưng ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi là?”
Diệp Quân nói: “Chu viện chủ, ta tên là Dương Tháp”.
Tiểu Tháp: “…”
Chu Nhân Sách nhìn Diệp Quân: “Có việc gì à?”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta đến đây là muốn nói chuyện với Chu viện chủ, không biết Chu viện chủ biết Đại lục bị vứt bỏ không?”
Chu Nhân Sách bình tĩnh nói: “Ngươi đến là vì Đại lục bị vứt bỏ à?”
Diệp Quân gật đầu: “Chu viện chủ, ta cũng từng đến vũ trụ Quan Huyên, từng đọc Quan Huyên Pháp, theo ta được biết Quan Huyên Pháp có quy định rõ ràng rằng không được tùy ý phá hủy bất kỳ tinh cầu nào có sinh vật sinh sống, nhưng bây giờ lại có hàng trăm máy khai thác mỏ đang cố ý phá hủy Đại lục bị vứt bỏ và các sinh linh trên đó, không biết Chu viện chủ có biết chuyện này không”.
Chu Nhân Sách mỉm cười nói: “Thì ra ngươi là vì chuyện này”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!