Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Tay sai sửng sốt: “Đao huynh, huynh không định trả thù à?”  

 

 

Thiếu niên lại lắc đầu: “Người này là người tàn nhẫn, chúng ta không nên khiêu khích hắn, đều là người làm công, đừng liều mạng chỉ vì chuyện nhỏ này, không đáng…”  

 

Nói rồi gã xoay người rời đi.  

 

Đám tay sai: “…”  

 

Lúc Diệp Quân đuổi theo ra ngoài, đã không thấy Chúc Hạnh Nhiễm đâu nữa.  

 

Diệp Quân sửng sốt.  

 

Sau khi về thư viện, Diệp Quân tìm vài tờ giấy…  

 

Ngày hôm sau.  

 

Diệp Quân đến nhà ăn, mà Chúc Hạnh Nhiễm cũng đến rất đúng giờ.  

 

Diệp Quân ngồi trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, Chúc Hạnh Nhiễm nhìn hắn rồi tiếp tục ăn cơm.  

 

Ăn xong, Chúc Hạnh Nhiễm đứng lên định đi.  

 

Diệp Quân theo ra ngoài, vừa đi ra ngoài, Diệp Quân bỗng đứng ở trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, hắn xòe tay ra, lấy một chồng giấy dày ra đưa cho Chúc Hạnh Nhiễm: “Cho cô cái này”.  

 

Chúc Hạnh Nhiễm cau mày: “Gì đấy?”  

 

Diệp Quân nói: “Ta chép lại ở thư viện đấy, hình như là một quyển kiếm kỹ, ta cũng không hiểu lắm”.  

 

Nghe được là kiếm kỹ, Chúc Hạnh Nhiễm do dự một chốc, sau đó nhận lấy đọc, vừa đọc được nội dung, cô ta lập tức kinh ngạc: “Đây là một cuốn sách về kiếm kỹ cấp chín…”  

 

Nói rồi cô ta vội nhìn Diệp Quân, hơi ngạc nhiên: “Sao có thể có kiếm kỹ cấp bậc này trong thư viện thế?”  

 

Diệp Quân im lặng.  

 

Cuốn sách kiếm kỹ trong tay Chúc Hạnh Nhiễm là những cuốn kiếm kỹ chưa hoàn chỉnh hắn từng sửa trước đó.   

 

Thật ra sau khi hắn sửa lại, ít nhất cuốn kiếm kỹ đó cũng đạt đến cấp Thiên, nhưng hắn biết rằng việc cấp Thiên xuất hiện trong tay Chúc Hạnh Nhiễm chắc chắn không phải là chuyện tốt, thế nên hắn cố ý giữ lại một ít, nhưng bây giờ nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Chúc Hạnh Nhiễm, hắn biết hắn nên giữ lại nhiều hơn.  

 

Diệp Quân không suy nghĩ nữa, ngây ngô cười nói: “Ta cũng không biết…”  

 

Chúc Hạnh Nhiễm nhíu mày.  

 

Diệp Quân chuyển chủ đề: “Cô xem thử có tác dụng với cô hay không?”  

 

Chúc Hạnh Nhiễm nhìn Diệp Quân: “Có tác dụng”.  

 

Diệp Quân cười nói: “Vậy cô giữ lại tu luyện đi, ta đi làm việc đây”.  

 

Nói rồi hắn xoay người rời đi.  

 

Chúc Hạnh Nhiễm nhìn cuốn kiếm kỹ trong tay im lặng không nói gì.  

 

Kiếm kỹ!  

 

Ở đại lục bị bỏ hoang này, một cuốn kiếm kỹ tốt chắc chắn vô cùng quý giá, kiếm kỹ cấp chín có thể bán ít nhất là một ngàn linh tinh, hơn nữa còn là loại mà người khác muốn tranh giành để có được.  

 

Trầm tư một lúc, Chúc Hạnh Nhiễm cất kiếm kỹ đi, xoay người rời đi.  

 

Lúc về đến thư viện, Diệp Quân nhìn thấy một người phụ nữ đứng trước cửa, chính là Long Đại.  

 

Nhìn thấy cô ta, Diệp Quân hơi sửng sốt.  

 

Long Đại mỉm cười nói: “Ngươi tên là Diệp Quân à?”  

 

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.  

Long Đại nói: “Chúng ta có thể nói chuyện chút không?”  

 

 

Diệp Quân lắc đầu: “Ta còn phải làm việc”.  

 

 

Long Đại nói: “Không sao, ta đợi ngươi”.  

 

 

Diệp Quân nhìn Long Đại, sau đó đi vào thư viện, hắn bắt đầu quét dọn.  

 

 

Tiểu Tháp bỗng nói: “Ta thấy hình như ngươi rất thích cuộc sống bình yên thế này”.  

 

 

Diệp Quân cười nói: “Cuộc sống này tốt đẹp biết bao, không có nhiều kẻ thù, không phải đổi nhiều chỗ, không có những cạm bẫy vô tận… Rất đơn giản, ha ha”.  

 

 

Tiểu Tháp nói: “Chậm rãi bước đi, rất tốt”.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!