Văn Tư quay đầu nhìn Đa Nguyên Đạo Đế bên cạnh, Đa Nguyên Đạo Đế trông rất bình tĩnh, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh nhạt như thể mọi thứ đều được tầm kiểm soát.
Thấy Đa Nguyên Đạo Đế bình tĩnh như vậy, Văn Tư cũng thở phào.
Ở đằng xa, Phạn Chiêu Đế không để ý đến đám người Khung Chiến nữa, cô ta chậm rãi bước đến chỗ Diệp Quân, xòe tay ra, bốn mảnh vỡ màu vàng bỗng xuất hiện trong tay cô ta.
“Thần ấn Vô Thượng”.
Advertisement
Mông Võ nhìn chằm chằm bốn mảnh vỡ màu vàng đó, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi.
Nếu thần ấn Vô Thượng lại được ngưng tụ tức là luật pháp Vô Thượng được khôi phục, những người tu luyện luật pháp Vô Thượng như họ phải tuân theo.
Nhưng lúc này họ không thể ngăn cản được nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, đôi đồng tử hiện lên màu vàng, nhưng nhanh chóng nhạt dần, trở lại bình thường.
Phạn Chiêu Đế xòe tay ra, bốn mảnh vỡ màu vàng đó bay đến trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế: “Thần ấn Vô Thượng?”
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Bây giờ trong người của ngươi có sức mạnh của mười tám tim pháp luật Vô Thượng, hoàn toàn có thể ngưng tụ được nó”.
Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế, sau đó nhận lấy bốn mảnh vỡ màu vàng, hắn từ từ nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sức mạnh màu vàng tràn vào lòng bàn tay hắn. Sau khi sức mạnh vàng tràn vào, bốn mảnh vỡ màu vàng bắt đầu khẽ rung, sau đó chúng bắt đầu ngưng tụ lại.
Thấy thế đám người Khung Chiến cảm thấy hơi tuyệt vọng.
Ngay lúc thần ấn Vô Thượng sắp ngưng tụ hoàn toàn, Diệp Quân bỗng nhìn Phạn Chiêu Đế trước mặt: “Với thực lực của cô, cô cũng có thể ngưng tụ ra thần ấn này phải không?”
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Vậy tại sao cô lại bảo ta làm?”
Phạn Chiêu Đế mỉm cười nói: “Còn nhớ những lời ngươi nói với ta hôm đó không?”
Diệp Quân nhíu mày: “Nói gì?”
Phạn Chiêu Đế cười nói: “Ngươi nói trật tự của ngươi phải có người giám sát, nếu không có người giám sát, pháp và trật tự của ngươi sẽ là mối nguy hại lớn nhất, cốt lõi của trật tự Vô Thượng không phải là vì tất cả chúng sinh, mà là vì dục vọng ích kỷ cá nhân, pháp này không nên tồn tại. Sau khi ngưng tụ thần ấn này, ngươi có thể thay thế luật pháp Vô Thượng bằng Quan Huyên Pháp của ngươi, sau đó truyền bá bằng Quan Huyên Pháp ra khắp vũ trụ…”
Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế:” Đây chính là mục đích của cô?”
Phạn Chiêu Đế lắc đầu: “Chỉ là một trong số đó”.
Diệp Quân nhíu mày.
Phạn Chiêu Đế mỉm cười nói: “Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần ngưng tụ nó. Ngưng tụ thần ấn này để Quan Huyên Pháp của ngươi thay luật pháp Vô Thượng, ngươi có thể chứng đạo thành thần”.
Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế, tay phải hắn hơi dùng sức, thoáng chốc thần ấn Vô Thượng đã được ngưng tụ. Ngay khi thần ấn Vô Thượng được ngưng tụ thành công, một sức mạnh bí ẩn bỗng xuất hiện.
Lúc này hễ là cường giả khu vực Thần Hư từng tu luyện luật pháp Vô Thượng đều cảm nhận được sức mạnh này.
Quy tắc Vô Thượng.
Lúc này đám người Khung Chiến đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Vì họ cũng cảm nhận được những quy tắc này, Diệp Quân cầm thần ấn Vô Thượng thì có thể trấn áp được họ.
Ngay lúc này Phạn Chiêu Đế nói: “Thay thế luật pháp”.
Diệp Quân nhìn Phạn Chiêu Đế: “Thay đổi?”
Phạn Chiêu Đế gật đầu.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, hắn bắt đầu thử thay đổi luật pháp, nhưng khi thay đổi luật pháp thứ nhất, thần ấn Vô Thượng trong tay hắn đột nhiên rung lên, sau đó một áp lực đáng sợ bỗng lao đến từ sâu trong tinh hà.
“Nghiệt tử!”