Lúc này khí tức của Diệp Quân lại tăng lên.
Ở bên ngoài.
Đám người Khung Chiến đều sầm mặt.
Văn Tư nhìn hoàng lăng, hơi khó hiểu: “Cô ta muốn làm gì?”
Khung Chiến trầm giọng nói: “Cô ta muốn ngưng tụ lại pháp ấn Vô Thượng để luật pháp Vô Thượng và trật tự làm lại…”
Nghe đến đây Văn Tư hiểu ý ngay.
Bây giờ khu vực Thần Hư nằm ở vùng không có trật tự, mặc dù luật pháp Vô Thượng cũng vẫn tồn tại nhưng không có sự ràng buộc, nếu pháp ấn Vô Thượng được ngưng tụ lại thì có nghĩa là trật tự sẽ được lập lại, đến lúc đó những người tu luyện luật pháp Vô Thượng sẽ bị ràng buộc bởi luật pháp Vô Thượng.
Khung Chiến còn muốn nói gì đó, Mông Võ lập tức nổi nóng: “Phí lời với cô ta làm gì?”
Nói rồi ông ta tung một quyền đập mạnh vào hoàng lăng.
Khi cú đấm này giáng xuống, trời đất bị đập tan thành hư vô, màn chắn bảo vệ xung quanh hoàng lăng lập tức bị vỡ vụn rồi bị tiêu diệt.
Mông Võ đang định ra tay lần nữa thì đúng lúc này người đeo mặt nạ bất ngờ xuất hiện trước mặt Mông Võ, giơ tay đấm một phát.
Ánh mắt Mông Võ lóe lên tia tàn ác, không né đòn mà tấn công ngược lại, tung ra một quyền vào người đeo mặt nạ.
Ầm!
Nắm đấm hai người va chạm vào nhau, một sức mạnh đáng sợ nổ tun, Mông Võ liên tục lùi về sau cả trăm trượng.
Thấy thế ánh mắt Khung Chiến và Kỳ Pháp ở một bên đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Mông Võ bị đánh lùi bỗng nổi giận, đang định ra tay lần nữa nhưng lại bị Khung Chiến ngăn lại, ông ta nhìn người đeo mặt nạ: “Ngươi là ai?”
Người đeo mặt nạ bình tĩnh nói: “Khung tộc trưởng, Phạn Đế đang bận, các ông có việc gì có thể nói với ta”.
Khung Chiến nhìn người đeo mặt nạ: “Nói với ngươi? Ngươi đại diện cho Vương Thành à?”
Người đeo mặt nạ gật đầu.
Khung Chiến híp mắt: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Người đeo mặt nạ không nói gì mà quay đầu nhìn vào hoàng lăng bên dưới.
Lúc này, được Phạn Chiêu Đế giúp đỡ, khí tức của Diệp Quân càng trở nên đáng sợ hơn, những cột sáng màu vàng đáng sợ tỏa ra từ người hắn, cột sáng màu vàng xuyên qua hoàng lăng rồi biến mất trên bầu trời, lúc này cả tinh hà đều bắt đầu sôi sục.
Thấy thế sắc mặt đám người Khung Chiến sa sầm.
Sắc mặt Văn Tư cũng thế: “Không thể để hắn đột phá”.
Sau khi tăng thực lực của kiếm ý Trật Tự, thực lực của Diệp Quân cũng vô cùng mạnh, nếu bây giờ lại đột phá nữa thì không thể đánh lại hắn.
Mông Võ bỗng tiến lên một bước, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên trào ra từ trong người ông ta như thủy triều. Chỉ thoáng chốc ông ta đã đến trước mặt người đeo mặt nạ, người đeo mặt nạ giơ tay phải ra trước rồi đè mạnh xuống.
Ầm!
Một làn sóng công kích của sức mạnh đáng sợ nổ tung, cả trời đất biến thành hư vô.
Đúng lúc này, một cột sấm sét cao hàng ngàn trượng từ trên trời rơi xuống, rơi thẳng về phía người đeo mặt nạ, người đeo mặt nạ giơ tay tung một quyền.
Bùm!
Cột sấm sét cao hàng ngàn trượng nổ tung, nhưng người đeo mặt nạ cũng lập tức bị văng ra xa cả ngàn trượng.
Kỳ Pháp bỗng tiến lên một bước, bà ta cầm cây pháp trượng gõ nhẹ vào hoàng lăng bên dưới, lúc này, hoàng lăng lập tức bốc cháy, cùng lúc đó hàng ngàn tia sấm sét xé tan bầu trời đánh thẳng vào hoàng lăng phía trước đó.
Đúng lúc này, người đeo mặt nạ bỗng xuất hiện trên bầu trời hoàng lăng, hai tay gã hình thành một ấn chú, một ấn vàng lập tức bay ra từ lòng bàn tay gã, ấn vàng bay lên trong gió rồi biến thành một màn sáng dài rộng cả vạn trượng, treo lơ lửng trên hoàng lăng, lúc này từng tia sấm sét đáng sợ đánh thẳng xuống, những âm thanh chói tai vang lên khắp trời đất, vô cùng đáng sợ.
Mông Võ bên cạnh Kỳ Pháp bỗng biến mất khỏi đó, ông ta đâm mạnh về phía người đeo mặt nạ cách đó không xa như một viên đạn pháo.
Bùm!
Chỉ thoáng chốc người đeo mặt nạ bị đánh văng ra xa.