Ầm!
Người đồ đen bỗng bị nhát kiếm của hắn đánh văng ra xa cả vạn trượng.
Người đồ đen ngây người.
Diệp Quân sửng sốt, hắn hơi khó tin nhìn ngọn lửa rực cháy trên người mình, hắn phát hiện ngọn lửa đang cháy này ít nhất có thể làm cho sức mạnh của hắn tăng thêm bố phần, không phải là sức mạnh thân xác mà là sức mạnh kiếm đạo.
Thật sự rất bất thường.
Diệp Quân khó tin nhìn Tả Hi, Tả Hi vẫn rất bình tĩnh, không nói gì, chỉ quay lại nhìn hắn.
Phải nói là lúc này Diệp Quân vô cùng ngạc nhiên, hắn nhận ra hình như mình đã đánh giá thấp học viện Thần Pháp ở khu vực Thần Hư này rồi.
Thần pháp của mấy người này quả thật hơi nghịch thiên.
Lúc này ánh mắt của người đồ đen ở phía xa cũng trở nên nghiêm trọng, ông ta ngẩng đầu nhìn Tả Hi, trong mắt lóe lên tia sát ý, cả người ông ta trở nên hư ảo.
Diệp Quân biến sắc, hắn biến thành tia kiếm quang lao lên trời.
Hắn biết người dị vực này muốn giải quyết nữ Thần Pháp Sư này trước, dĩ nhiên hắn phải ngăn lại.
Mặc dù tốc độ của người đồ đen rất nhanh nhưng tốc độ của Diệp Quân cũng không hề thua kém, hơn nữa lúc này hắn còn có được thần pháp của Tả Hi trợ sức, cho dù là tốc độ hay sức mạnh đều tăng lên rất nhiều, thế nên khi người đồ đên lao tới trước mặt Tả Hi, thanh kiếm của Diệp Quân đã chạm tới phía sau ông ta.
Người đồ đen nhíu mày, ông ta không dám đối đầu với kiếm của Diệp Quân nên phải xoay người tung một đòn vào Diệp Quân.
Vèo!
Sau khi một tiếng nổ vang lên, người đồ đen bị đánh văng ra xa, lúc này sức mạnh của ông ta đã không thể đánh lại Diệp Quân nữa.
Sau khi đánh văng người đồ đen, Diệp Quân lại lắc mình biến thành tia kiếm quang lao đến.
Người đồ đen ở đằng xa nheo mắt lại, ông ta xòe tay ra, ngay sau đó một thanh đao cong dài được bọc vỏ xuất hiện trong tay ông ta.
Ông ta bỗng lao đến trước, tay phải rút mạnh thanh đao chém một nhát.
Vụt!
Ngay khi đao kiếm vừa chạm nhau, một luồng đao khí và kiếm khí đáng sợ nổ tung, sau đó lan đến mấy chục vạn trượng, hai người cũng cùng lùi về sau cả mấy vạn trượng. Người đồ đen vừa dừng lại, một ngọn đèn cổ xuất hiện trên đầu ông ta, thoáng chốc một cột sáng màu xanh đáng sợ rơi thẳng xuống.
Người đồ đen biến sắc, ông ta bỗng giơ đao lên trước ngực.
Ầm!
Từng đao ý đáng sợ cuồn cuộn lao ra khỏi cơ thể ông ta, sau đó tạo thành một màn chắn bảo vệ rất dày trước mặt ông ta.
Ngay lúc này Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó, hắn không ra tay với người đồ đen mà lao về phía tim dị thần ở đằng xa.
Thấy thế người đồ đen biến sắc, ông ta muốn dùng sức phá vỡ cột sáng ngọn lửa đó, nhưng khi ông ta chém một nhát đao, cột sáng lửa đó cũng chỉ xuất hiện vài vết nứt, lúc này Diệp Quân đã lao đến trước tim dị thần đó rồi.
Khi nhìn thấy Diệp Quân đi thẳng đến lấy tim dị thần, Tả Hi hơi do dự vì sợ mình sẽ bỏ chạy sau khi lấy được tim dị thần, lúc đó chắc chắn cô ta sẽ không thể ngăn được cường giả dị vực trước mặt này.
Cô ta do dự có nên bỏ qua cho cường giả dị vực này không.
Lúc này, Diệp Quân nhìn tim dị thần màu đỏ sậm, không chút do dự cất nó đi, hắn không bỏ chạy mà xoay người biến thành một tia kiếm quang đâm mạnh vào cường giả dị vực đó.
Vèo!
Cột sáng lửa đó lập tức vỡ tan, cường giả bí ẩn đó cũng bị hắn làm cho văng ra xa.
Diệp Quân chạy đến cạnh Tả Hi: “Đi thôi”.
Nói rồi hắn đưa Tả Hi vào trong Tiểu Tháp, sau đó ngự kiếm bay đi rồi biến mất ở tận đằng xa.
Sau khi dừng lại, người đồ đen bí ẩn đó ngẩng đầu lên nhìn kiếm quang đó, ánh mắt sầm lại một cách đáng sợ.
…
Sau khi vào trong Tiểu Tháp, Tả Hi ngây người ra một lúc.
Cô ta hơi khó tin nhìn xung quanh, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên và ngờ vực.
Diệp Quân không chạy trốn mà liên tục dùng thần thức nhìn xung quanh, chẳng mấy chốc bên phải vang lên tiếng đấu nhau.
Diệp Quân lập tức đổi hướng, ngự kiếm bay về phía bên phải.
Không lâu sau, hắn nhìn thấy Mông Chiêu, lúc này Mông Chiêu đang đánh chết mười mấy người đồ đen, mặc dù sức mạnh của mười mấy người đồ đen này không mạnh bằng người đồ đen thủ lĩnh kia, nhưng cũng không thể xem thường, lúc này Mông Chiêu đã bị thương nặng…
Thấy Diệp Quân xuất hiện, Mông Chiêu sửng sốt, sau đó sắc mặt trở nên sa sầm.
Diệp Quân nhìn Mông Chiêu: “Không muốn chết thì đưa tim pháp luật Vô Thượng ra đây cho ta”.
Mông Chiêu nhìn chằm chằm Diệp Quân, Diệp Quân xoay người định đi, Mông Chiêu vội nói: “Khoan đã”.
Nói rồi gã vội đưa tim pháp luật Vô Thượng cho Diệp Quân.
Mặc dù thứ này rất hấp dẫn nhưng lúc này gã đã tỉnh táo, tính mạng quan trọng hơn.