Sau khi Việt Kỳ vung kiếm ra, cơ thể bà ta mềm nhũn suýt nữa ngã xuống, lúc này sắc mặt bà ta trắng như giấy.
Hai nhát kiếm đã là cực hạn của bà ta rồi.
Thấy thế ‘Tông Võ’ nhìn chằm chằm Việt Kỳ, cười nhạo: “Việt tông chủ, bà còn có thể xuất nhát kiếm thứ ba không?”
Nói xong gã vung tay lên, lại có bốn cường giả áo giáp đen ở phía sau gã xuất hiện, khí tức của bốn cường giả này đều cực kỳ mạnh.
Thấy thế Diệp Quan Chỉ cách đó không xa sầm mặt.
‘Tông Võ’ nhìn Việt Kỳ: “Giết bà ta đi”.
Đã đến lúc này rồi thì đúng là ngươi chết ta sống, phải làm tuyệt tình mới được.
Nghe ‘Tông Võ’ nói thế, bốn cường giả đó dứt khoát biến thành tàn ảnh lao về phía Việt Kỳ cách đó không xa, Ánh mắt Việt Kỳ hiện lên một tia hung ác, bất chấp cơ thể yếu ớt của mình, bà ta liều mạng vung kiếm lên xuất ra nhát kiếm cuối cùng, nhưng lúc này Diệp Quân bỗng đứng chắn trước mặt bà ta, dĩ nhiên hắn không thể để Việt Kỳ chết ở đây, hắn nhìn bốn cường giả đang lao về phía mình, hắn híp mắt, xòe tay ra, kiếm Trật Tự xuất hiện trong tay hắn.
Đúng lúc này, một tàn ảnh đột nhiên lao tới trước mặt Diệp Quân, mục tiêu của tàn ảnh này không phải là Diệp Quân mà là bốn tên thị vệ áo giáp đen đó.
Ầm!
Advertisement
Khí tức đáng sợ xuất hiện rồi nổ tung, bốn thị vệ áo giáp đen đó bị chấn động lùi về sau cả ngàn trượng.
Đột nhiên bị đánh bất ngờ khiến mọi người đều kinh ngạc.
Mọi người nhìn Diệp Quân, một người đàn ông trung niên đúng ở chỗ hắn, người đàn ông trung niên mặc trường bào, có vẻ khá vạm vỡ.
Nhìn thấy người trung niên này, Diệp Quân sửng sốt, vô thức nói: “Là ông!”
Nói rồi hắn vội ngậm miệng.
Người đàn ông trung niên trước mặt hắn sửng sốt, sau đó bật cười rất lớn…
Diệp Quân: “…”
Người đàn ông trung niên trước mặt này không phải ai khác chính là tộc trưởng tộc Bác Thiên – Bác Thiên Đạo…
Diệp Quân rất bất ngờ, hắn không ngờ ông ta lại xuất hiện ở đây.
Bác Thiên Đạo cười rất sảng khoái.
Sở dĩ bản thể của ông ta xuất hiện ở đây là muốn xem thử phản ứng của tên này, nếu không có phản ứng gì thì ông ta dứt khoát bỏ đi…
Có phản ứng!
Bác Thiên Đạo mừng rỡ, ông ta không ngờ mình đã đoán đúng.
“Ông là ai?”
Lúc này ‘Tông Võ’ cách đó không xa bỗng nói.
Bác Thiên Đạo nhìn ‘Tông Võ’ cười nói: “Bác Thiên Đạo”.
‘Tông Võ’ nhíu mày: “Bác Thiên Đạo”.
Tất nhiên gã biết gia tộc này, lúc đầu rất mạnh, người trong tộc của người trước mặt này từng bao vây tấn công viện trưởng, các vị đại lão đó…
Bác Thiên Đạo bật cười: “Không ngờ còn có người biết Bác Thiên Đạo ta, đúng là hiếm thấy”.
‘Tông Võ’ nhìn Bác Thiên Đạo: “Ông có ý gì?”
Bác Thiên Đạo cười nói: “Ta muốn tẩy trắng, à không… ta muốn sửa sai”.
Nói rồi ông ta còn quay đầu nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân: “…”
‘Tông Võ’ nhíu mày: “Sửa sai? Ý gì đây hả?”
Bác Thiên Đạo thở dài: “Trước kia ta không được chọn, bây giờ ta muốn làm người tốt”.
Dứt lời, ông ta lại nhìn Diệp Quân.
Mọi người: “…”
‘Tông Võ’ sầm mặt: “Bác Thiên Đạo, đầu óc ông có vấn đề sao? Ông có biết ông đang làm gì không hả?”
Bác Thiên Đạo cười nói: “Đừng lải nhải như mấy bà già nữa, chúng ta đánh luôn đi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!