Trưởng lão kia nhìn số linh tinh trong tay rồi xoay người biến mất, xuất hiện lại trước Tông chủ Các.
Ông ta cung kính dâng lên rồi nói rõ một năm một mười lại cho Việt Kỳ.
Bà ta gật đầu: “Ta biết rồi”.
Vị trưởng lão lại cung kính hành lễ rồi dợm lui ra.
Bỗng thấy Việt Kỳ chỉ tay vào số linh tinh: “Của ngươi này”.
Ông ta biến sắc, cuống quít nói: “Không dám! Không dám ạ!"
Rồi như chạy biến mà đi.
Từ trên xuống dưới Kiếm Tông, không ai là không kính phục vị Tông chủ này. Khi bà mới sáng lập nơi này, đã có rất nhiều tông môn thế gia đến nói chuyện, muốn đưa con em hoặc thế lực tâm phúc của mình vào.
Nhưng Việt Kỳ lại đáp trả cực kỳ điên cuồng.
Bằng cách xách kiếm tìm tới mấy thế gia tông môn đó ở tận Tổng viện.
Làm cho sau đó không còn ai dám tìm tới gây khó dễ cho Kiếm Tông Thanh Châu nữa.
Sở dĩ nơi này có thể phát triển thịnh vượng như vậy đều là nhờ công của Việt Kỳ, vì vậy ai nấy đều vừa kính vừa sợ.
Ngu Ngưng kế bên mở miệng hỏi: “Hắn muốn làm gì vậy sư phụ?"
Việt Kỳ nhìn đống linh tinh, lập tức nhìn ra đây là quà khen thưởng của Tiểu Ái.
Bởi vì cơ chế này ban đầu do chính bà đề nghị.
Việt Kỳ bèn nói: “Không có ác ý là được”.
Ngu Ngưng: “Lỡ như có thì sao?"
Việt Kỳ: “Hắn không phải người xấu”.
Ngu Ngưng không phục: “Vì sao chứ?"
Việt Kỳ: “Ta đoán”.
Ngu Ngưng: “...”
Diệp Quân thuận lợi gia nhập nội môn, cũng không ngờ rằng mình đã bị Tông chủ chú ý.
Đệ tử nội môn có một khoảnh sân riêng với ba gian phòng, một phòng cho chủ và hai phòng kề.
Diệp Quân tiếp tục dạy Dương Dĩ An học bài, sau khi đọc sách xong thì bắt đầu tu luyện. Để phòng hờ thì hắn không dạy công pháp nghịch thiên của vũ trụ Quan Huyên, bằng không thì sẽ khiến khắp nơi dậy sóng.
Hắn dạy cho cô bé một loại công pháp khác cũng chỉ thua kém đôi chút.
Bởi vì bây giờ đã có linh tinh rồi!
Diệp Quân nhận ra Dương Dĩ An tuy không giỏi học hành nhưng tu luyện lại rất nhanh nhạy, nói một hiểu mười.
Trong thế giới này chỉ biết chữ thôi là không đủ mà còn phải tu luyện để giữ mạng, hắn hy vọng cô bé ít nhất cũng có thể tự bảo vệ mình.
Đợi cảnh giới Dương Dĩ An tăng lên rồi, hắn sẽ để cho cô bé lựa chọn xem có muốn tu kiếm đạo hay không.
Đêm khuya, Dương Dĩ An đã ngủ, Diệp Quân trở về phòng rồi ngồi xếp bằng xuống đất trước mấy chục viên linh tinh cực phẩm, nhắm mắt lại.
Bắt đầu hấp thu linh khí.
Mục tiêu của hắn hiện giờ là đề cao cảnh giới, ít nhất cũng phải ngự kiếm được, bằng không thì sẽ không có bao nhiêu thủ đoạn bảo vệ tính mạng.
Đã ở tại địa bàn của chính mình mà còn chết được nữa thì đúng là nhục mặt.
Diệp Quân thấy việc tu luyện lại này có ý nghĩa rất lớn. Trước kia hắn cầm kiếm Hành Đạo thì không thấy rõ cảnh giới đối phương, mà bản thân cảnh giới của hắn thì cũng như bịp; bây giờ làm lại, hắn đứng ở một góc độ khác lại nhìn ra rất nhiều vấn đề trước kia.
Hắn cũng tu luyện vô cùng nghiêm khắc, bởi hắn biết rằng nếu thua thì mình vứt đi cho rồi.
Ở vũ trụ Quan Huyên.
Tịnh tông chủ bước đi giữa tinh không.
Thời không trước mặt cô ta chấn động, sau đó là một đại đạo vàng rực xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!